Chọc Hoàng Thượng không vui, đừng nói sau này muốn dựa vào nhà mẹ đẻ quận chúa, ngay cả vương công đại thần, sau khi Hoàng Thượng tự mình chấp chính, chỉ sợ cuộc sống sau này cũng không được tốt.
Tống Nhàn Nghi có chút lo lắng.
Nhưng Khương Hiến thì lại không thèm để ý.
Nàng ngáp một cái, thản nhiên nói: "Tuỳ hắn." Nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc dựa vào ân sủng của Triệu Dực để sống. Sau đó, nàng phân phó Tình Khách: "Bây giờ ta muốn nghỉ ngơi, nếu không có việc gì thì đừng gọi ta."
Tình Khách mỉm cười đáp: "Vâng". Rồi nhẹ nhàng giúp Khương Hiến thả màn, ra hiệu cho Tống Nhàn Nghi có vẻ hơi mất tập trung nên ra ngoài.
Tống Nhàn Nghi gật đầu, cùng Tình Khách rời khỏi phòng ngủ Thiên Điện. Nàng ta cũng không giống thường ngày trở về nơi nghỉ ngơi của mình thêu thùa may vá hoặc là giúp đỡ các cung nữ khác làm việc, mà đi theo sau Tình Khách, mấy lần muốn nói lại thôi.
Tình Khách liền kéo nàng đứng bên cạnh tường hoa trồng bằng trúc Tương Phi ở hàng hiên, cười nói: "Nói đi! Ngươi rốt cuộc muốn hỏi cái gì?"
Tống Nhàn Nghi thẹn thùng, cười nói: "Rõ ràng như vậy sao?"
Tình Khách trêu ghẹo nàng: "Có muốn ta tìm cho ngươi một cái gương soi thử không?"
Tống Nhàn Nghi nghe vậy nụ cười dần biến mất, nghiêm túc suy nghĩ thật lâu rồi mới thấp giọng nói: "Quận chúa thật sự không sợ đắc tội với Hoàng Thượng và Thái hậu nương nương sao?"
Tình Khách nghĩ đến việc Khương Hiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nam-chi/2610283/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.