Điểm ấy không cần Trần Hạo nói, Chu Nặc cũng cũng sớm đã thay Trần Hạo làm tốt.
“Rất tốt, đi thôi!”
Trần Hạo nghe xong liền khen Chu Nặc.
Sau đó, Trần Hạo đưa đội hỗ trợ Diệu Giang do anh thành lập và lên máy bay riêng.
Trần Hạo và những mọi người bay đến tỉnh Quỳnh Trung qua đêm, đến nơi lúc bốn giờ sáng.
Sau khi xuống máy bay, một nhân viên của thủ phủ tỉnh Quỳnh Trung đã đón Trần Hạo.
“Xin chào, Trần Tổng, tôi là chủ tịch Hiệp hội từ thiện tỉnh Quỳnh Trung, Lâm Cao Viễn!”
Lâm Cao Viễn giới thiệu mình với Trần Hạo.
“Xin chào, Lâm hội trưởng, hiện tại tình hình thế nào?”
Trần Hạo gấp gáp hỏi Lâm Cao Viễn về tình hình.
Lâm Cao Viễn sắc mặt có chút khó coi, lộ ra vẻ buồn bã.
“Đường đến huyện Trấn An đã bị động đất đánh sập, hiện chúng tôi đang sửa chữa khẩn cấp.”
Lâm Cao Viễn đáp lại Trần Hạo. (B
“Rất nghiêm trọng?”
Trần Hạo nghe xong liền sửng sốt.
Anh không ngờ tình hình lại nghiêm trọng như vậy.
Đường bị phong tỏa đồng nghĩa với việc tiếp tế và cứu hộ không thể vào thuận lợi, sẽ càng nguy hiểm hơn.
“Và điều quan trọng nhất là vẫn còn dư chấn ở huyện Trấn An. Dư chấn vẫn tiếp tục, vẫn rất nguy hiểm!”
Lâm Cao Viễn lại nhắc nhở Trần Hạo.
“Việc này không được, không quản được dư chấn, phải lập tức thông đường, vận chuyển cứu hộ vào bên trong. Nếu chậm một phút, người dân huyện Trấn An một phút sẽ gặp nguy hiểm!”
Trần Hạo đương nhiên hiểu được ý tứ của Lâm Cao Viễn.
Nhưng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/568278/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.