Sau nửa ngày, vết thương của Trần Hạo đã lành với sự giúp đỡ của Phong Như Trần.
Và Phong Như Trần cũng đã dạy cho Trần Hạo tất cả Ngũ Liệt Long và các môn công pháp mà ông đã học trong suốt cuộc đời của mình.
Phong Như Trần chỉ yêu cầu Trần Hạo với một điều kiện.
Hơn nữa, điều kiện này vốn là Trần Hạo định làm, chính là giết Tần Hành.
Trần Hạo hoàn toàn không cần học Ngũ Liệt Long, bởi vì khi Phong Như Trần truyền hết lại cho Trần Hạo, thì Trần Hạo đã tự mình lĩnh hột hết tất cả, nói cách khác là biết hết tất cả năng lực của Phong Như Trần.
"Trần Hạo, tất cả mọi thứ ta biết đều đã truyện thụ lại hết cho ngươi, và ta cuối cùng cũng có thể toại nguyện...
Mọi chuyện còn lại trông cậy vào ngươi!" Truyền thụ hết các môn công pháp, Phong Như Trần ngay tại một bên trong hốc cây để lại một vài câu nói, sau đó liền không còn động tĩnh nào nữa.
Đúng như tên gọi, Phong Như Trần bây giờ giống như cát bụi và gió, cuối cùng có thể chết khi về già.
Nhưng trước đó, Trần Hạo phải giết Tần Hành, để cho nguyện vọng cuối cùng của Phong Như Trần được yên nghĩ.
"Phong Như Trần tiền bối, Trần Hạo nhất định sẽ không để cho người thất vọng!" Trần Hạo đứng tại hốc cây bên ngoài, ngửa đầu nhìn trước mắt cây đại thụ che bầu trời, thần sắc ngưng trọng,và nói với giọng điệu kiên định.
Nói xong, Trần Hạo cúi đầu rồi rời đi.
"Chủ nhân, chúc mừng ngài, cuối cùng ngài đã tiến vào cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/568085/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.