Quỷ tính tử đại sư, từ trước đến nay trầm ổn, mà lại thần cơ diệu toán.
Đương nhiên, ông không thể đơn giản vứt bỏ pháp khí cá nhân của mình.
Chẳng lẽ, quỷ đại sư có dụng ý khác? "Trần Hạo, ngươi cho rằng đây là tín hiệu mà sư phụ cố ý cho chúng ta, hay đúng hơn là tín hiệu cầu cứu?" Lúc này, Tiểu Trúc mới lên tiếng.
Trần Hạo lại gật gật đầu: "Ngươi nói cái gì cũng có lý, đại sư có thể đoán trước được tương lai, phỏng chừng ông sớm tính ra chúng ta sẽ tìm tới ông, chúng ta khi nào đến nơi ông cũng biết! Bằng không cũng sẽ không, mấy ngày nay vừa vặn liền xuất hiện Bán đấu giá bụi bay lơ lững của ông ấy nữa chứ! " "Quên chuyện này đi, chúng ta đến Đại học Ký Châu tìm học sinh Tiêu Ngôn này, hỏi đi!" (đúng rồi quên đi dịch củng đéo ra, bngu quá) Trần Hạo nói.
"Sư phụ, ta trước đây học đại học Ký Châu, bằng không ta đi cùng người, cũng thuận tiện nữa! Người củng nên giữ người bên cạnh nữa chứ!" Thẩm Phiêu lúc này mới lên tiếng.
"Được rồi, vậy ngươi đi cùng ta!" Đại học Ký Châu.
Không biết tại sao một khi vào đại học, Trần Hạo luôn nhớ nhung quá khứ.
Bởi vì bất tri bất giác đi đến nơi này, đều qua thời gian hơn ba năm.
Và tách ra khỏi Đồng Hân, đã gần ba năm.
Nhưng những cảnh trước đó dường như đã xảy ra ngày hôm qua.
Thời gian, luôn luôn như thế này, để anh trôi đi mà không cần chuẩn bị trước.
Thẩm Phiêu Phiêu đi theo Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/568016/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.