“Lan Xuyên à, các thím sai rồi! Nhiều tiền như thế, sao có thể đếm hết được!”
Thím Hai không phải là kẻ ngốc, biết là đây là người ta tới trả thù.
Lập tức đau khổ cầu xin.
“Tôi muốn thím đếm, lời giống như vậy tôi không muốn nói lần thứ ba!”
Dương Lan Xuyên cười lạnh.
Thím Hai bị dọa cho khóc luôn, vẫn ngồi xổm xuống hé miệng đếm.
“Một nghìn cũng không được hơn, một nghìn cũng được ít, thím phải đếm cho đúng vào, số tiền này đều là của thím đấy.
Nếu thím đếm sai, thì cứ đếm tiếp cho tôi!”
Dương Lan Xuyên đi sang một bên, cầm lấy cốc nước mà thuộc hạ mang tới.
Vui vẻ cưỡi nói.
Còn ở một xó xỉnh xa xa.
Một thanh niên đội mũ và đeo khẩu trang, đang nhìn một màn trước mặt.
Không khỏi nhíu mày.
“Sao cô ấy lại biến thành như vậy?”
Người thanh niên nói nhỏ.
Trừng trị một người như vậy, trong lòng phải vặn vẹo cỡ nào đây.
Mà người thanh niên này không phải là người ngoài mà chính là Khải Minh.
Khải Minh đã bám theo Dương Lan Xuyên tới đây.
Thứ nhất, là muốn xem xem gần đây nhà họ Long đang làm cái quỷ gì.
Thứ hai, nói cho cùng thì Dương Lan Xuyên cũng có ơn cứu mạng mình.
Khải Minh muốn biết, cô ấy có nguyện vọng gì không.
Chỉ cần cô ấy có, Khải Minh sẽ giúp cô ấy thực hiện, trả lại nhân tình lớn kia.
Nhưng không ngờ, lại nhìn thấy cô trở về lấy tiền đi trả thù người khác.
“Ha ha, chắc cô ấy cũng không có nguyện vọng gì nữa rồi.
Cô ấy của bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567789/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.