Mời ăn cơm? Đúng lúc Khải Minh đang định đi ăn cơm.
Có người mời, tất nhiên là tốt hơn so với mình tự bỏ tiền rồi.
“Được!”
Khải Minh đã đồng ý.
“Anhl”
Đỗ Tâm sắp cạn lời với anh trai trước mặt này.
Nhưng mà, con gái đều sùng bái anh hùng.
Mặc dù Khải Minh không phải là anh hùng, nhưng đúng là cậu đã giúp đỡ mình.
Thêm nữa là dáng vẻ của Khải Minh đẹp trai, làm cho người khác không tự giác muốn gần gũi.
Vì thế Đỗ Tâm đã dẫn Khải Minh tới một quán cơm.
Qua cuộc nói chuyện, dần dần cũng quen hơn.
“Anh đến đây du lịch còn đến rất đúng dịp đó!”
Đỗ Tâm nói.
“Đúng dịp như nào?”
“Anh không biết đúng không.
Bắt đầu từ ngày mai, nhà họ Bùi của thành phố Bắc Giang sẽ triển khai hội nghị trao đổi bảo vật trong vòng ba ngày! Lần này tổ chức sớm hơn so với lần trước một tháng, lại trùng hợp vẫn kịp cho anh!”
“Hội nghị trao đổi bảo vật hàng năm, người từ năm tới bắc thậm chí là người nước ngoài đều có rất nhiều người đến.
Cũng có thể làm người hoa cả mắt!”
Đỗ Tâm nói.
“Ô, tôi chỉ nghe nói qua về hội nghị trao đổi đồ cổ, đúng là còn chưa từng nghe nói tới hội nghị trao đổi bảo vật!”
Khải Minh cười gượng lắc đầu.
“Hội nghị trao đổi đồ cổ tính là gì, hội nghị trao đổi lần này cái gì cũng có, không chỉ bao gồm đồ cổ, còn có các vật báu đủ thể loại muôn hình muôn vẻ.
Chỉ cần anh có bảo bối, thì đều có thể mang ra trưng bày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567782/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.