Một tiếng sau Khải Minh ra khỏi thung lũng, rất nhanh đổi sang quần áo người bình thường.
Áo gió đen kia, cố ý chế tạo để đi vào muỗi độc cọc.
Nhớ lại dáng vẻ thảm thiết khi Mạc Kiếm chết ban nãy.
Trong lòng Khải Minh có một khoải cảm báo thù, cứ như vậy, cho dù người của Mạc Trường Không đuổi đến đây.
Nhất thời, cũng không thể ngờ được tung tích của Mạc Kiếm.
Giống như Khải Minh đã nghĩ, Mạc Trường Không nhất định sẽ như phát điên tiếp tục tìm kiếm.
Như vậy, bất kể là đối với nhà họ Khải, hay đối với (Hóa ra tôi là Phú nhị đại gia}Chương 476: Cứu các người bản thân, đều có cơ hội để thờ dốc.
Còn về Hoa Hạ, Khải Minh tạm thời sợ rằng không thể trở về.
Nhất định phải tìm cho mình nơi dừng chân mới được.
Khoác ba lô lên vai, Khải Minh cho người ta cảm giác, là một sinh viên vừa tốt nghiệp.
Diện mạo, cũng khôi phục lại dáng vẻ giản dị không màu mè như trước.
“Ong ong ong!”
Đột nhiên lúc này.
Khu vực hoang vu, đột nhiên vang lên một loạt tiếng động cơ dữ dội.
Sau đó, Khải Minh nhìn thấy, một chiếc xe việt dãi đang nhanh chóng truy đuổi hai người đã kiệt sức.
Là một nam một nữ.
Đang chạy về phía mình.
Khải Minh cũng nhận ra ngay, họ không phải ai khác, chính là cập mập bán bánh và cô gái xinh đẹp mặc đồ da màu đen trên xe buýt.
“Là bọn họ?”
Khải Minh đội món, kéo thấp vành xuống.
“Cứu mạng, mau cứu mạng! Có người muốn giết chúng tôi!”
Cậu mập hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567747/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.