Lạch cạch lạch cạch… Bàn rượu đang run rầy, đĩa cốc trên bàn bị lay động va vào nhau loảng xoảng.
Đó là do ba con nhà Tư Đồ cùng ba người bọn Long Bưu đang run rầy.
Lúc nãy vẫn còn náo nhiệt uống rượu, trò chuyện rôm rả.
Vậy mà giờ kinh khủng lại đến như vậy! Thực lực siêu phàm của nhà họ Mạc, cả ba người đều đã thấy rồi.
Thế nhưng, đây căn bản chẳng phải đối thủ của Khải Minh.
Mà Khải Minh đi về phía bàn rượu.
Bịch bịch! Long Bưu bị dọa sợ đến nỗi quỳ xuống.
“Cậu Khải, tha mạng… tha mạng cho tôi!”
Một người đàn ông cường tráng nặng chín mươi kí, lúc này bị dọa sợ đến nỗi nước mũi đều chảy thẳng xuống miệng.
“Nửa năm trước, tôi chạy trốn tới Tây Nam, là anh dẫn người đi đuổi giết tôi, hơn ba chục anh em của tôi đều bị anh phế rồi, bọn họ đều là bạn bè của tôi ở Hoàn Kim”
Khải Minh vỗ đầu Long Bưu và nói.
“Tôi sai rồi… cậu Khải! Tôi… tôi sai rồi!”
“”
Bốp!”
Nhưng Khải Minh lại làm như không nghe thấy gì.
Anh dùng lực đánh mạnh.
Một âm thanh nặng nề vang lên.
Ngay sau đó, hai mắt Long Bưu chảy máu, rất nhanh đã ngã xuống đất.
“AI”
Mặt hai ba con nhà Tư Đồ trắng bệch như một tờ giấy.
Bị dọa tới mức co rúm lại, lùi vào trong góc tường.
Bọn họ có cảm giác như người đứng trước mặt không phải Khải Minh, mà là ma quỷ! Khải Minh liếc nhìn hai ba con đang sợ hãi.
Sau đó, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào bàn rượu.
Anh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567740/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.