“Vậy được, sau bảy ngày, chúng tôi sẽ đến tiếp nhận!”
Hầu Bình nói.
Sau đó, Khải Minh dẫn mọi người rời đi.
Còn những vị khách còn lại, thấy nhà họ Long xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không dám nán lại lâu.
Sau đó tất cả đều vội vàng bỏ chạy.
“Ba, tại sao phải ký? Tại sao? Cùng lắm, nhà họ Long đánh nhau với bọn họ, chúng ta đều không sợ chết!”
Người đàn ông trung niên khóc thét nói.
“Bốp!”
Ông cụ tát vào mặt người đàn ông trung niên một cái tát như trời giáng.
“Khốn kiếp! Không lẽ con thật sự muốn nhà họ Long của chúng ta tuyệt tử tuyệt tôn sao?”
Khóe miệng của ông cụ giật giật, ánh mắt lạnh lùng.
Ông cụ nắm chặt cậy gậy trong tay.
“Ba, chúng ta cái gì cũng không còn nữa rồi!”
Ông cụ gật đầu: “Đúng vậy, đều không còn nữa rồi!”
“Tuy nhiên, nhà họ Long của chúng ta đã được kế thừa hàng trăm năm, sẽ không thể dễ dàng mai danh ần tích ở Trung Quốc được, bởi vì chúng ta còn một lá bài cuối cùng!”
“Lá bài cuối cùng sao?”
Ông cụ gật đầu.
“Các con …có ai đã từng nghe nói đến nhà họ Mạc ở Yên Kinh chưa?”
“Nhà họ Mạc sao?”
Tất cả những người trong tộc đều lắc đầu.
“Đúng vậy, nhà họ Mạc, là một gia tộc bí mật nhất ð Trung Quốc của chúng ta, cũng là gia tộc duy nhất có thể chống lại nhà họ Khải!”
“Lần này, chúng ta đã thua chị em nhà họ Khải! Bao nhiêu năm nay, mặc dù chúng ta luôn âm thầm đối phó với bọn họ, nhưng mà, lai lịch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567716/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.