Nhân viên bán hàng bị ngữ khí của Khải Minh dọa sợ.
Ngay cả đám người phe mợ Cả cũng cảm thấy vậy.
Mặc dù âm thanh không lớn, nhưng trong giọng nói của Khải Minh tỏa ra mùi ngoan cố cực đỉnh, khiến cho người nghe không rét mà run.
“Xí! Cậu muốn mua mười bộ, ở chỗ này mỗi cái áo thôi cũng phải từ hai trăm triệu đổ lên, mười bộ, phải tầm tiền tỷ đổ lên, chỉ với cái túi của cậu thôi á?”
Mợ Cả rất không hài lòng với cảm giác chấn nhiếp mà Khải Minh mang lại.
Cậu ta vậy mà lại muốn mua tới mười bộ? “Không sa cả, anh đã nói mua cho em thì nhất định phải mua cho em! Đúng dịp, mấy bộ vừa rồi em thử anh đều thấy rất hợp với em, như vậy đi, những bộ em đã thử anh mua hết! Phục vụ, gói lại hết tổng cộng bao nhiêu tiền, tôi quẹt thẻ!”
Lúc này Khải Minh từ trong túi lấy thẻ ngân hàng của anh ra.
Mấy cô nhân viên bán hàng lập tức gật đầu như giã tỏi.
“Chð chút, tôi không bảo cô, tôi ‘sai’ cô kia cơ, đi đi, đi gói quần áo lại cho tôi!”
Khải Minh chỉ tay sang bên cạnh, chỉ đúng mặt cô nhân viên vừa rồi còn chế giễu anh.
“Vâng, thưa ngài!”
“Ha ha!”
Bà ta cười hờ hững.
Dương Bối Nhi cũng kéo cánh tay của Khải Minh lại nói: “Anh họ thôi bỏ qua đi, bác Cả nói vậy là đúng, chúng ta mua không nổi quần áo ở đây đâu, thôi mình đi”
Cô ta thoáng sợ hãi, lật đật đem quần áo đi gói lại, tổng cộng đúng mười bộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567696/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.