Khi Tư Đồ Hoành vừa dứt lời thì đã có người dẫn một cô gái đi vào đại sảnh.
Người nọ cúi đầu, không nói không rằng, nhưng mà khuôn mặt tinh mỹ, đủ để khiến cho mọi người kinh diễm đã nói lên tất cả.
“Quá giống, quả thực là giống nhau như đúc!”
“Đúng vậy, tôi còn tưởng rằng Phương Mộng Hân đã trở lại!”
“Chúng ta đều bị lừa rồi! Có thể là Phương lão gia đã sớm biết nơi ở của Phương Mộng Hân, chỉ có gia tộc phụ thuộc chúng ta là không biết gì cả thôi!”
Hiện trường bắt đầu bàn tán xôn xao.
Mà cô gái này không phải ai xa lạ, chính là Tường Vy mà Khải Minh đang tìm kiếm.
Lúc này sắc mặt của Tường Vy rất khó coi, cô mới vừa bị thương, cơ thể rất suy yếu, hiện tại lại bị lôi kéo như vậy.
“Thật đúng là con gái của cô, thì ra ông nội đã tìm được con gái của cô rồi!”
Phương Ngọc Tú như vừa bừng tỉnh đại ngộ.
“Tường Vy!”
Phương Văn Đồng cũng lộ ra vẻ mặt căng thẳng.
“Phương lão gia, hiện tại nhân chứng vật chứng đều có đầy đủ, ngài còn gì để giải thích nữa hay không? Phương Mộng Hân ở đâu? Mong Phương lão gia mau chóng giao Phương Mộng Hân ra đây!”
Một đám người gia tộc phụ thuộc đều hùa nhau làm ầm ï, tất cả đều phẫn nộ nhìn về phía Phương Văn Đồng.
Lúc này Phương Văn Đồng không lời nào để nói, sắc mặt ông căng chặt Ông muốn cứu Tô Tường Vy, nhưng mà khi đối mặt với sự châm ngòi của gia tộc Tư Đồ, ông lại không thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567673/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.