“Hiểu Hà, cậu đừng nói vậy.”
Vương Văn nói, mặc dù cô cũng cảm thấy ngồi trên xe này rất mất mặt, nhưng ngay cả Khải Minh còn không sợ thì mình sợ gì.
Hầu Hiểu Hà lại không chịu nổi: “Thôi đi, cậu chịu thì cứ ngồi đi, tớ không mất mặt nổi đâu.
Tớ sẽ chờ cậu ngoài hội trường.
Còn Khải Minh nữa, cậu đừng hòng cho qua vụ tông xe này.”
Nói xong, Hầu Hiểu Hà vươn tay bắt một chiếc taxi, vội vàng chạy tới buổi tiệc.
“Tớ thấy cậu cũng đừng đi, vừa lúc em gái tớ đã nấu cơm xong rồi, cậu đi cùng tớ về nhà ăn cơm đi, coi như tớ mời cậu.”
Khải Minh nói, dù gì Khải Minh vẫn có tình cảm bạn học với Vương Văn.
“Không được, tớ vẫn nên đi cùng cậu ấy thì tốt hơn.
Cậu ấy mới gặp chuyện, tớ sợ cậu ấy đi một mình sẽ chịu thiệt.
Vương Văn vẫn luôn lương thiện.
Nhưng nói thật, nếu ngồi trên xe điện đi đường thì Vương Văn sẽ rất xấu hổ.
Mặc dù nhân phẩm của Vương Văn rất tốt, nhưng ai không thích mình được xinh đẹp tươm tất.
Nhưng nếu mình từ chối, Khải Minh thì có lẽ sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của Khải Minh, cho nên cô hơi khó xử, lại không thể nói thẳng, đành phải nói: “Khải Minh, cậu đưa tớ ra cổng là được”
“Được rồi.
Xe điện này chạy rất nhanh, sẽ đến nơi nhanh thôi.”
Khải Minh nói rồi ngồi lên xe điện, còn bóp còi giục Vương Văn.
Vương Văn vén tóc, ở đây có không ít người đang nhìn, khiến mặt cô đỏ bừng, cuối cùng vẫn ngồi lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567661/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.