“Khoan đã”
Phương Mộng Hân bỗng nói: “Khải Minh, trông cô xấu xí quá, có khi nào sẽ làm Tường Vy sợ hãi không? Hơn nữa bao nhiêu năm qua, cô chưa từng nuôi dạy con bé, còn bỏ rơi con bé, con bé có hận cô không?”
“Chắc chắn con bé sẽ không chịu thừa nhận một người mẹ nhẫn tâm xấu xí như cô đâu!”
“Hơn nữa chuyện này quá đột ngột, Tường Vy có chịu nổi không?”
Khải Minh gãi đầu: “Nếu nói thẳng với Tường Vy cô là mẹ cô ấy thì chắc chắn cô ấy sẽ kích động lắm.
Cô không biết chứ Tường Vy rất tốt bụng.
“Hay là thôi đi.
Khải Minh, cháu có thể an bài cô đi làm bảo mẫu cho Tường Vy trước được không? Cô biết làm bảo mẫu thì Tường Vy sẽ ghét bỏ cô, nhưng cô rất muốn làm gì đó cho con bé, cho dù là phải làm trâu làm ngựa!”
“Được rồi, cháu sẽ an bài, sau này có cơ hội lại nói cho Tường Vy biết chân tướng”
Bây giờ cũng chỉ có cách này.
Phương Bảo Nhi và Phương Di đã rời đi, chỉ còn lại nhóm Vương Tiểu Hoa đang chờ trong xe.
Khải Minh không dám cho họ vào nhà, nhưng dẫn Phương Mộng Hân rời đi ngay thì cũng không tiện, cậu bèn kêu Lâm Thắng Nam dẫn nhóm Vương Tiểu Hoa rời đi trước, sau đó mới tìm một chiếc xe khác chở Phương Mộng Hân đến biệt thự mà mình đang sống.
“Chỗ này nè cô Hân.”
Thấy Phương Mộng Hân dừng bước, Khải Minh cười khổ nói.
Hai người đẩy cửa vào nhà, Khải Minh kêu lên: “Tường Vy, Tường Vy!”
Thấy trong nhà không ai, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567658/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.