“Chuyện này nói ra thì dài lắm, một hai câu không thể giải thích rõ ràng được đâu.”
Khải Minh cười nói.
Lúc này, mấy người hầu vào phòng, cung kính rót nước trà cho Hồ Huệ Mẫn và Từ Dương Dương.
“Khải Minh, mặc dù tôi không biết cậu với tổng giám đốc Chu có quan hệ gì, nhưng cậu cũng biết đấy, bây giờ chúng tôi đang gặp phiền phức rất lớn, nếu cậu có thể giúp đỡ thì tôi mong cậu sẽ giúp chúng tôi.
Hồ Huệ Mẫn nói.
Từ Dương Dương cũng gật đầu lia lịa: “Khải Minh, tôi xin lỗi cậu, sau vụ này cậu muốn làm gì tôi cũng được, chỉ mong cậu có thể giúp chúng tôi.”
Đúng thế, nếu là ban đầu, cho dù Hồ Huệ Mẫn vẫn lạnh lùng với mình, nhưng khi thấy họ thật sự xảy ra chuyện mà mình giúp được thì chắc chắn Khải Minh sẽ giúp họ.
Nhưng bây giờ trái tim Khải Minh đã nguội lạnh, nhất là với Từ Dương Dương.
Chẳng qua họ tìm đến tận nhà Chu Minh thì cũng chẳng khác nào tìm đến mình, Khải Minh sẽ không từ chối, chẳng qua cần có điều kiện.
“Cậu nói đi, cậu muốn gì?”
Khải Minh búng ngón tay, một lát sau, Từ Dương Dương và Hồ Huệ Mẫn cùng ra ngoài, hơn nữa không nói gì với Thẩm Quân Văn và Lý Văn Đào mà chỉ liếc nhìn họ rồi rời đi.
Thẩm Quân Văn và Lý Văn Đào không hiểu ra sao, nhưng vẫn đi theo họ rời đi.
Sau khi làm việc xong, Chu Minh đi tìm Khải Minh.
Chuyện của Từ Dương Dương nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ.
Cho dù sau lưng nhà họ Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567647/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.