“Cơ hội gì?”
Tô Tường Vy ngạc nhiên hỏi.
Trong đầu Khải Minh nghĩ đến gã người hướng dẫn viên “ba không”
mà anh gặp hôm nay nói không chừng chính là một cơ hội.
Cái lão này đã gài mình mất 3 triệu, lúc đó Khải Minh định xử ông ta, nhưng Vương Văn gọi nên mới không làm gì tiếp.
Khải Minh cảm thấy gã này hẳn là biết gì đó, nghe ý gã đó, hình như từng tiếp đãi cô gái kia hai lần.
Vì vậy Khải Minh định bắt đầu từ ông ta.
Đương nhiên không khó để tìm ra tung tích của gã đó.
Tầm xế chiều, Khải Minh lái xe, cho người đến tìm nhà của hướng dẫn viên “ba không”
kia.
Hướng dẫn viên “ba không”
vừa đúng đang ở nhà.
Nhìn thấy Khải Minh, ông ta rõ ràng là rất căng thẳng.
Gã trung niên mập mạp nuốt nước miếng, trong lòng càng ngày càng tuyệt vọng.
Ông ta tới bên cười xòa: “Cái đó, khụ khụ.
Tôi không cần 3 triệu đó nữa.
Ngài cũng thấy hoàn cảnh của gia đình tôi rồi đấy, trên có già dưới có trẻ, tôi cũng cuống quá nên mới dùng cách đó kiếm tiền.
Nói thật, 3 triệu lừa của ngài, tôi chưa động vào một xu, toàn bộ sẽ hoàn trả cho ngài! ”
Dấu sao ông ta cũng coi là hàng lão làng trên giang hồ, những chuyện này không cần phải nói, đều biết rõ quy củ.
Khải Minh xoa xoa mũi, cười: “Ông nhầm rồi.
Hôm nay tôi không đến tìm ông đòi tiền.
Trái lại, nếu ông đồng ý nói thêm vài chuyện với tôi, tôi sẽ cho ông thêm một khoản tiền!”
”
Gã trung niên mạp cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567621/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.