“Cái gì? Là chị Chu Dương Như sao?”
Long Chí Viễn sửng sốt.
“Đúng vậy!”
Sau đó Trịnh Thúy Kiều nói rõ mọi chuyện từ đầu đến đuôi, mà lúc này Chu Dương Như đã tỉnh táo hơn không ít, cô ta nhìn Khải Minh đầy oán hận.
Tuy rằng vừa rồi cô ta mơ mơ màng màng nhưng cô ta cũng biết vừa rồi Khải Minh và em họ đã đỡ mình đi vào.
Sau đó có một người đến đây cởi quần áo của mình ra, người đó không phải là Khải Minh thì còn có thể là ai được nữa chứ? Viền mắt Chu Dương Như đỏ lên.
“Được lắm, thằng nhóc nhà cậu cũng to gan lắm, gia tộc họ Long chúng tôi và gia tộc họ Chu có mối quan hệ thân thiết, thế mà cậu dám làm điều bất chính với chị Dương Như.
Tôi thấy cậu chán sống rồi đúng không! Có nhà họ Long Thành phố Hồ Chí Minh ở đây, cho dù cậu có lợi hại thế nào tôi cũng sẽ khiến cậu phải trả giá thật lớn!”
Long Chí Viễn lạnh lùng nói.
“Cái gì? Nhà họ Long Thành phố Hồ Chí Minh? Mẹ nhà nó, chuyện lần này liên quan đến nhiều người như vậy sao, cả nhà họ Chu và nhà họ Long cũng bị kéo vào rồi, vậy xem ra người này chính là cậu Viễn ở Thành phố Hồ Chí Minh đấy!”
“Không sai được, tuy rằng cậu Khải ở Hoàn Kim rất lợi hại nhưng có thể gánh nổi lửa giận của cậu Viễn và nhà họ Chu sao? Thật là…”
Một đám người nhao nhao bàn tán.
“Đúng đúng, anh Chí Viễn, anh phải bảo vệ chị họ của em đấy.
Anh không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567586/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.