“Khải Minh, tôi xin lỗi, xin hãy chấp nhận lời xin lỗi của tôi!”
Vương Mỹ Duyên tỏ ra hối hận với những gì cô đã làm mà cúi đầu thật sâu trước Khải Minh.
Không chỉ Khải Minh ngạc nhiên trước cảnh tượng này, mà ngay cả những đồng nghiệp khác làm việc trong phòng tiếp thị cũng sửng sốt.
“Tôi rất muốn có được vé vào cửa, Khải Minh, cậu có thể bán cho tôi một vé được không?”
Vương Mỹ Duyên nhìn Khải Minh rồi hỏi.
Không ngờ Vương Mỹ Duyên si mê những thần tượng nổi tiếng đến mức này.
Nếu là trước đây, Khải Minh giận người trước mặt nên đương nhiên anh sẽ không quan tâm đến cô ta làm gì.
Nhưng bây giờ cô ta lại có thể làm ra những hành động này.
Nếu anh không đưa cho cô tấm vé nào thì có vẻ không ổn cho lắm.
“Được thôi, tôi sẽ cho cô một tấm.
Dù sao tôi vẫn còn khá nhiều!”
Khải Minh đưa cho Vương Mỹ Duyên một tấm vé rồi nói.
Vương Mỹ Duyên liếc nhìn Khải Minh với vẻ biết ơn, cô gật đầu và nhận lấy.
“A! Khải Minh, Khải Minh, tôi cũng muốn!”
“Khải Minh, tôi cũng muốn!”
“Khải Minh, chúng ta đều là đồng nghiệp, anh có thể bán cho chúng tôi không?”
Trong phòng tiếp thị vẫn còn có bảy tám người mê mần thần tượng như Vương Mỹ Duyên, vì vậy họ vội chạy lại tới chỗ Khải Minh mà nhao nhao lên, tổng cộng cũng đến gần ba mươi người, có một số còn đến từ những tổ khác.
Anh không thể không đưa cho họ, vì vậy anh mới ném lên bàn gần mười tấm vé rồi nói: “Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567543/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.