“Chú Huỳnh, dì Tống, cháu đến thăm hai người!”
Khải Minh xách một túi đồ, cười nói.
Chuẩn bị bỏ đồ xuống.
Tống Yến nhìn Khải Minh không nói câu nào.
Huỳnh Tấn Phát nằm trên giường, mắt cũng không động đậy.
Huỳnh An Nhiên vẫn đứng một bên bị xấu hổ khi Khải Minh không nhìn, bởi vì dù gì cô ta cũng biết, Khải Minh khá là tài giỏi trong Hoàn Kim.
Hôm nay, vẫn tự mình đi đến bến xe.
Nói thật thì, đối với Khải Minh thì trong lòng có chút cảm kích.
Nhưng chuyện hôm qua vẫn chưa kịp nói với ba mẹ, bởi vì Huỳnh An Nhiên vừa quay về, thì ba đã xảy ra chuyện như thế, cảm thấy bầu trời như sụp đổ.
Vậy làm sao có thể nghĩ về những trải nghiệm vui vẻ của bản thân được.
Do đó, cô đi đến giúp Khải Minh cầm lấy đồ để lên trên mặt bàn.
Cảm ơn cậu Khải Minh, đã đến thăm ba tôi!”
Huỳnh An Nhiên nói.
Nhưng mà Lâm Hùng, nheo mắt lại, lòng hận thù nhìn Khải Minh.
Khải Minh cũng không biết nói gì, tìm một chỗ ngồi xuống nghe bọn họ nói.
Về thái độ của Huỳnh Tấn Phát, Khải Minh đã có dự liệu trong lòng rồi.
“Ôi, tiền vốn tiền vốn, bây giờ lấy đâu ra một khoản vốn để tiếp nhận tài sản này? Huỳnh Tấn Phát, một ông chủ lớn buồn rầu nói như vậy.
“Chú Huỳnh, không biết chú có tìm tới tập đoàn Hy Vọng Hoàn Kim chưa? Bây giờ bọn họ sẽ đầu tư ba nghìn tỷ ở huyện Bình An của chúng ta, dự án này chú đã đi tìm họ chưa?”
“Đương nhiên tìm rồi, nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567516/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.