Có một người phụ nữ khoảng tầm hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi đang đi tới.
Nhìn Trần Ngọc Linh rồi lịch sự chào hỏi.
Mà Trần Ngọc Linh vừa nhìn thấy cô lại ra vẻ như không hề nhận ra.
Cô ta là ai vậy? Không phải là quản lý nghiệp vụ Vương Tiểu Trang thuê chiếc xe này cho mình à? “À, cô có việc gì không? Nếu có việc thì đợi tôi nhắn facebook lại cho cô, hiện tại tôi không tiện!”
Sắc mặt Trần Ngọc Linh trở nên trắng nhợt tức thì.
Trời đất, sao lại tình cờ như thế chứ.
Lại gặp ngay quản lý thuê xe.
Không phải là lộ tẩy hết sao, mình vừa mới làm hòa với Đinh Hạo Nguyên mà.
“Không sao đâu cô Trần, tôi nói với cô là được, bởi vì lúc cô thuê chiếc xe này tôi không để ý đến thời gian, viết là ngày mai giao xe, chuyện này là do tôi nhớ nhầm, cô phải giao lại xe trước bốn giờ chiều, năm giờ chúng tôi còn phải đưa xe cho khách nữa.
Xin lỗi cô nhé, là sơ suất của chúng tôi.
Vốn tôi còn định gọi điện cho cô đấy.”
Vương Tiểu Trang cười cười.
Sau đó cô ta khoát tay áo với Trần Ngọc Linh rồi rời đi.
What? Mà Định Hạo Nguyên và Lý Thư Hàm nghe xong cũng ngây ngẩn cả người? “Trần Ngọc Linh à, xe thuê sao? Chuyện này là sao vậy? Đinh Hạo Nguyên cũng không phản ứng kịp.
“À2 Em… Em cũng không rõ nữa!”
Trần Ngọc Linh không biết nên nói thế nào.
Cô ta hoàn toàn bối rối.
“Hừ, tôi biết rồi, Trần Ngọc Linh, đây là xe mà cô thuê phải không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567508/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.