Lại nói về Khải Minh đang mua cháo ở nhà ăn bệnh viện.
“Khải Minh, cậu vẫn chưa ăn cơm nhỉ, tôi mua đồ ăn ngon ở ngoài rồi, lại đây ăn chung với tôi đi!”
Ngay lúc này, Trần Ngọc Linh cầm một túi thức ăn đi đến, còn vỗ vào vai Khải Minh.
“Không cần đâu, không phải cô vẫn đang truyền nước biển à, sao lại đến nhà ăn thế?”
Khải Minh cười nói.
Cũng không biết tại sao Trần Ngọc Linh lại đột nhiên trở nên nhiệt tình thế này, khiến cho Khải Minh có chút không quen.
Tuy cô gái này châm chọc Khải Minh không ít, nhưng Khải Minh cũng không đến nỗi thù hằn cô ta.
Bây giờ cũng chỉ nói chuyện một cách khách sáo.
“Tôi à, đã khỏi rồi, sau khi nhìn thấy cậu thì khỏe ra liền! Cậu chính là thuốc bổ của tôi đấy, cậu biết không?”
Trần Ngọc Linh nð nụ cười đầy ẩn ý nhìn Khải Minh nói.
Hơn nữa, cơ thể của cô ta rất gần với Khải Minh, cà cà trên cánh tay Khải Minh một cách vô tư.
Khiến cho Khải Minh nổi cả da gà.
Thành thật mà nói thì lúc trước Trần Ngọc Linh là sinh viên nghệ thuật, đội trưởng của đội múa Latin, thân hình và gương mặt vô cùng xinh đẹp.
Hơn nữa so với Lý Thư Hàm thì cô ta càng quyến rũ hơn vài phần.
Cũng xem như là cô gái xinh đẹp hấp dẫn lòng người.
Nhưng lúc nãy khi cậu gặp cô ta ở trên lầu, thái độ của Trần Ngọc Linh cũng không như thế này, tại sao mới qua hơn nửa tiếng lại trở nên nhiệt tình như vậy, hơn nữa còn nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567505/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.