Vi chuyện này mà dạy dỗ Trần Hạo một trận.
Khiến Trần Hạo rất xấu hổ.
‘Đệch, rõ ràng là cậu ta không cầm chắc, cuối cùng lại nhắm vào mình? Thế nhưng Trần Hạo cũng hiểu.
Haha.
Nói thẳng ra là Lâm Đông người ta có địa vị, còn mình chẳng có địa vị gì! “Chuyện này không trách Trần Hạo được, là do cháu không cầm chắc.
À mà Trần Hạo, cậu vẫn chưa đi làm nhỉ?”
Lúc này, Lâm Đông mỉm cười hỏi Trần Hạo.
Trần Hạo lắc đầu: “Vẫn chưa! “Vậy thì không được, cậu phải nhờ người quen tìm giúp một công việc đi chứ? sao không tìm?”
Lâm Đông tỏ vẻ rất ngạc nhiên.
“Thời nay đâu dễ nhờ vả người quen, trừ khi quan hệ cực kỳ khăng khít.
Ví dụ như chú tốn biết bao công sức mới tìm được việc cho Nhiên Nhiên đó, haiz, khó lắm!”
Khương Vệ Đông hờ hững lên tiếng.
Lập tức gạt mình sang một bên.
“Tôi không có quan hệ!”
Trần Hạo đáp.
*À à, khó quá thì để tôi giúp cậu.
Đúng rồi Gia Vân, chẳng phải hai ngày trước nhà máy cúa ba cậu muốn tìm hai báo vệ trẻ sao? Tôi thấy để Trần Hạo đến đó đi.
Trần Hạo cũng thật thà, nhất định là làm việc cũng cẩn thận!”
Lâm Đông chỉ vào chàng trai bên cạnh và nói.
“Ha ha”
Cậu ta vừa dứt lời, mọi người trên bàn đều bật cười.
Khương Nhiên Nhiên chẳng vui vẻ gì liếc nhìn Lâm Đông: “Trần Hạo người ta là sinh viên đại học Kim Lãng, sao có thể làm bảo vệ được?”
“Đúng vậy, nói ra sẽ bị người ta chê cười đó!”
“Thế sao có bạn gái được!”
Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567479/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.