“Chiếc vòng ngọc này… Là chiếc vòng trước đây bà nội tôi từng đeo, tôi cũng không có gì để đền cả, bèn lấy nó đi..”
Trần Hạo nói dối “Trời má, Trần Hạo, có phải là cậu không biết giá trị của cái vòng ngọc này không? Cậu đưa nó cho Tân Nhã cậu chắc chắn sẽ không hối hận chứ, tôi nói cho cậu biết, bây giờ cậu hối hận còn kịp đấy!”
Trái tim đang lơ lửng cúa Triệu Đồng Đồng lúc này mới bình tĩnh lại.
Mẹ kiếp, vừa rồi thật là bị dọa chết khiếp mà, Trần Hạo mà lại có thể mua nổi chiếc vòng ngọc Long Vân hai trăm nghìn tệ, chẳng lẽ Trần Hạo là cậu ấm nhà giàu khiêm tốn à.
Triệu Đồng Đồng cũng là một người không khinh thường Trần Hạo.
Nhưng lại cám thấy Trần Hạo là một người tầm thường, nếu bỗng chốc trở thành một cậu ấm thì cũng thấy khó chịu.
May quá, không phải.
“Trước đây không biết, giờ thì biết rồi, hối hận gì chứ, Tân Nhã, cậu cầm lấy đi!”
Trần Hạo vừa nói vừa đẩy vòng ngọc qua cho Tần Nhã.
Chuyện xấu hổ như vậy đã xảy ra rồi, Trần Hạo chỉ có thể nói dối đến cùng thôi, cũng không thể đem tặng rồi mà còn đòi lại được.
Tân Nhã thì chỉ mở to mắt nhìn Trần Hạo.
Chiếc vòng ngọc này quý giá như vậy, gần như là thứ quý giá nhất trong nhà họ đi, bây giờ nói cho mình là cho luôn như vậy sao? Trong lòng Tân Nhã hơi cảm động.
Lý Việt tức giận đứng một bên.
Cái vả vào mặt này rất đột ngột! Đặc biệt là ở trước mặt nữ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567458/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.