Chương trước
Chương sau
“Hả? Chị Tư Dư, vậy chị mau gọi cho quản lý công ty chị đi, với lại mau liên lạc với anh Blnh Phàm nữa!”
Một cô gái căng thẳng nói.
Dù sao thì cũng là con gái mà, nghe thấy có người muốn chặn lại, còn đánh nhau gì gì đó, chắc chắn là có hơi lo lắng rồi.
“Hừ.
Sợ cái đếch gì, tôi chẳng cần ai cả, nếu tên Cửu Giang này thật sự dám.
đến Đế Hoàng chặn tôi, có tin là tôi sẽ khiến anh ta lúc đến thì đứng, lúc về thì nâm không? Bởi vì chúng ta có người quen, ngay cả giám đốc của Đế Hoàng, cũng phải sợ cô ấy! Ha ha, đây chính là địa bàn của chúng ta!”
Hàn Tư Dư ôm eo cười lớn.
Trần Hạo sững sờ, mẹ kiếp? Chẳng lẽ mình bị lộ rồi? “Há? Người đó là ai vậy?”
Nghe thấy mọi người đều quen, nhóm người Đỗ Vũ vô củng tò mò.
“Hữ hữ, đừng hỏi nữa, tôi chỉ muốn mọi người không cần phải sợ, dù là việc gì thì cũng có tôi rồi, mọi người nên ăn thì cứ ăn, nên uống thì cứ uống!”
Hàn Tư Dư nói Hoàng Mao và những người khác cùng hào hứng bắt đầu rót rượu.
Không khí lại càng thêm náo nhiệt.
Trần Hạo ngồi một bên lại cảm thấy hơi lo sợ bất an.
Hàn Tư Dư cũng quá khoe khoang rồi, vẫn không xem ai ra gì như vậy.
Trần Hạo hơi hối hận rồi, chắc phải tìm thời gian nói với Siêu Phàm, dìm cô ta xuống thôi.
Đang suy nghĩ thì bồng nhiên Tầm”
một tiếng, Cửa phòng bao bị người ta đá ra.
Sau đó thì thấy một đám người xông vào.
Phải hơn ba mươi người.
“Đệch mẹ làm gì thết”
Hoàng Mao sững sờ, sau đó thắng thừng mắng.
Rồi bị vài người thanh niên nằm tóc, cầm lấy chai bia đập xuống đất vỡ tung tóe.
“Ar Mấy cô gái hét lên.
“Con mẹ nó không ai được nhúc nhích!”
Có một thanh niên mặt đầy dữ tợn hét lên.
Bình thường những cô gái này cũng thấy đánh nhau chứ, nhưng chưa từng thấy ai tàn nhẫn như vậy, hơn nữa lại còn đông thế này.
Ai cũng rất hung tợn, vừa vào đã động thủ rồi nên đương nhiên phải sợ.
“Các người làm gì vậy hả? Có biết đây là đâu, biết tôi là ai không hải”
Đừng nói ai khác, lúc này đến cá Hàn Tư Dư cũng hơi sợ rồi Dù có ngầu đến đâu, sau khi bị người ta chặn đánh thì cũng khó tránh khỏi iếu tự tin, Lúc này mới đỏ mặt đứng dậy.
“Đương nhiên ông đây biết em là ai rồi, Hàn Tư Dư, vô cùng nổi tiếng trên mạng, ha ha, chẳng phái em bảo tôi đến chặn em sao, giờ tôi đến rồi đây, sao vậy Tư Dự, tôi hỗ trợ cho em như vậy mà không uống cùng tôi vài ly được à?”
Một người đàn ông hơi mập ba mươi tám ba mươi chín tuổi đứng ra, cười lạnh lùng Trong đám người này, anh ta là ăn mặc tùy tiện nhất, chỉ mặc một chiếc áo T
- shirt.
Trên cánh tay có xăm hình rồng, nhìn rất đầu gấu.
“Anh là Cửu Giang?”
Hàn Tư Dư nghĩ một lát thì biết ngay người này là ai.
“Anh thật sự dám đến Đế Hoàng chặn tôi, có tin tôi tìm người xứ anh không!”
Hàn Tư Dư không chịu yếu thế hét lên.
Còn Cửu Giang thì sao, mặt không một chút sợ hãi, lạnh lùng cười đi về phía Hàn Tư Dư.
Sau đó… Một tiếng “chát’ vang lên, giáng một cái tát lên mặt Hàn Tư Dư.
Hàn Tư Dư bị đánh ngã xuống ghế sofa.
“Mẹ nó, con đàn bà thối, tưởng mình là thứ gì, lúc đầu thấy cô cũng có tí nhan sắc nên bỏ chút tiền chọc cô chơi, không ngờ cô lại không biết điều như vậy đấy, còn xem thường tôi, ha ha, hôm nay cô đừng vội xử tôi trước, con mẹ nó để tôi xử cô trước..
‘Cửu Giang lạnh lùng cười.
Bồng nhiên lúc này, cửa lại bị đấy ra.
“Cô Đỗ, cô nói ai? Ai dám đánh nhau ở đây?”
Là bốn năm người vệ sĩ của Đế Hoàng đi vào cùng Đỗ Vũ.
‘Cô gái Đỗ Vũ này rất tính khôn, vừa nãy lúc bọn họ xông vào, chẳng phải Hoàng Mao muốn đánh nhau với bọn họ sao, sau đó lợi dụng lúc Hoàng Mao đang bị đánh, Đỗ Vũ cẩn thận men sau lưng họ chạy ra bên ngoài.
Dù sao thì trong phòng bao cũng tối như bưng, lại còn đang đánh nhau, có ai chú ý đến Đô Vũ đâu.
Sau đó cô ta gọi bảo vệ vào.
Bảo vệ của Đế Hoàng ai ai cũng ngầu cả.
‘Ôi! Là Tổng giám đốc Chu Giang mà! Chào Tổng giám đốc Chú!”
Không ngờ mấy người báo vệ này thấy Cứu Giang quay đầu lại thì sững sỡ.
“Tổng giám đốc Chu Giang gì chứ, anh ta đang đánh người đấy!”
Đỗ Vũ thấy thái độ của bảo vệ thì hơi ngạc nhiên.
“Cô gái này nói nhãng cuội gì vậy chứ, Tổng giám đốc Chu Giang cần gì phải đánh mấy người, người ta là CEO một công ty con của Tập đoàn Hải Sơn đấy, chấp nhất với đám trẻ các người làm gì.
Đi đây đi đáy, lần sau đừng có nói nhăng nói cuội nữa, không là vỡ mồm đấy, Tổng giám đốc Chu, anh cứ bận đi!”
Mấy người báo vệ cười nịnh nọt sau đó lui ra ngoài.
Không phải mấy người bảo vệ này sợ Chu Giang, mà là vì trước đó Lý Phi Hồng, có dặn, nếu người cúa Tập đoàn Hải Sơn đến, cho dù là chuyện gi thì cũng phái nể mặt bọn họ ba phần.
‘Chẳng còn cách nào cá, Tập đoàn Hái Sơn, quả thực là rắn thổ địa của Kim Lăng.
Mặc dù có phải đối đầu thật thì Tập đoàn Kim Lăng cũng không sợ, nhưng bình thường mọi người đều nhún nhường nhau ba phần.
Cho nên có một vài khách đắc tội với người của Hải Sơn, bọn họ đến đây để kiếm chuyện, bảo vệ cũng sẽ mắt nhâm mắt mở xem như không thấy.
Đương nhiên Chu Giang cũng có suy tính của anh ta, sẽ không làm ồn ào quá đáng.
Lúc này, Hàn Tư Dư nghe được những lời của bảo vệ thì quả thực hơi hoang mang, Mẹ kiếp, mình vẫn luôn xem thường tên Cửu Giang này, nhưng anh ta lại là CEO công ty con cúa Tập đoàn Hải Sơn! Chẳng trách anh ta có đủ năng lực để điều tra ra mình.
Thấy bảo vệ của Để Hoàng bị dọa đến nỗi trốn ra ngoài, cơn giận của Hàn Tư.
Dư gần như biến mất.
“Hàn Tư Dự, thế nào? Bây giờ uống với tôi một ly không vấn đề gì chứ? Toi biết, cô muốn gọi cho quán lý cúa livestream Siêu Phàm, ha ha ha, được thôi, cô thử goi đi, phải rồi, nhắc sơ đến tên Chu Giang tôi nữa, xem họ có quan tâm đến cô nữa không!”
Chu Giang lạnh lùng cười.
Hàn Tư Dư che mặt nói: “Anh cũng đừng có đắc ý, ai nói tôi muốn gọi cho quản.
lý tôi gọi người khác đến, anh cũng đừng hòng ra ngoài với tôi!”
Lúc này quản lý chắc chắn là vô dụng rồi, cho nên chỉ có thể cầu cứu cô ấy thôi.
“Được thôi, cô gọi đi, tôi xem cô bản lĩnh cỡ nào!”
Chu Giang trưng ra vẻ mỗi mắt mong chờ.
Hàn Tư Dư lập tức gọi cho một số điện thoại, giai thích tình hình cho người ở’ đầu bên kia Sau đó khoanh tay, rồi nhìn về Chu Giang Trần Hạo ngồi ở trong góc sâu nhất, như chắng có gì liên quan đến mình, chỉ là hơi ngạc nhiên vi Hàn Tư Dư quá thực không tệ đâu, ngoài mình ra, cô ta vẫn còn anh trai khác sao? Quả nhiên! Chẳng bao lâu sau, Trần Hạo nghe thấy tiếng bước chân của một toáng người vang lên bên ngoài phòng bao.
Rõ ràng là một đoàn người đang xông về phía bên này.
Ngay sau đó, cửa phòng bao lại bị mở ra, một toáng vệ sĩ mặc đồ đen xông vào, hùng hùng hổ hổ đè những người mà Chu Giang dẫn đến xuống.
Việc này khiến Cửu Giang hơi ngẩn ra.
‘Sau đó, người sau cùng bước vào lại càng ngạc nhiên hơn nữa: “Tổng giám đốc.
Lý, anh đây là…“ Người bước vào chính là Tổng giám đốc cúa Đế Hoàng – Lý Phi Hồng.
“Ha ha, Tổng giám đốc Chu, anh cũng là cáo giả rồi mà sao đến cả mấy sinh.
viên cũng không tha vậy? Hôm nay nể mặt anh em có được không?”
Lý Phi Hồng nhàn nhạt cười đi đến trước mặt Chu Giang.
“Được rồi được rồi, Tổng giám đốc Lý đã tự mình lên tiếng, đây còn là địa bàn của anh, anh bảo vệ bọn họ tôi còn dám nói gì nữa chứ!”
‘Chu Giang nhìn những người vệ sĩ của tập đoàn thương mại này, thật sự không dám quá càn rỡ.
“Anh sai rồi Tổng giám đốc Chu, cô Hàn Tư Dư đây không phải do tôi bảo vệ mà là một vị lãnh đạo của tôi bảo vệ, hơn nữa cô ấy nói, tất cả mọi người ở đây hôm nay đều có quan hệ với cô ấy, cho nên anh không thể động vào bất cứ người nào cải”
Lý Phi Hồng nị “À? Vậy tôi có thể hói người đó là ai mà khiến cho Tổng giám đốc Lý như thế.
này không?”
Chu Giang cười “Là tôi, sao vậy!”
Lúc này, một giọng nữ lanh lánh vang lên, sau đó là một cô gái mang giảy cao gót bước vào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.