“Cô có việc gì?”
Trần Hạo cũng không ngờ lại gặp được Vương Tiểu Đề trùng hợp như vậy.
Lúc này mới lạnh lùng nói.
“Ha ha, tôi hỏi cậu, buổi sáng cậu vả vào mặt tôi, bây giờ câu lấy thân phận này.
đứng trước mặt tôi thì cậu có tâm trạng gì?”
‘Vương Tiểu Đề nói với vé đầy thù hân.
Lúc bị Trần Hạo làm bẽ mặt, trong lòng Vương Tiểu Đề ngoài hối hận và ăn năn ra thì còn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Những cảm xúc này đã quấy nhiều Vương Tiểu Đề cả một ngày rồi! Bây giờ cô ta không thể nào không trả thù được.
“Chẳng có tâm trạng gì cả.
Cô có chuyện gì thì mau nói đi, tôi còn đang bận!”
Trần Hạo cười khổ, thờ ơ nói.
“Ha ha, bận, bận cái rắm, Trần Hạo, đi! Lấy cho tôi một tờ khăn giấy!”
‘Vương Tiểu Đề chỉ vào hộp giấy ăn ở một bên, “Bây giờ cậu đang là phục vụ, chắc là sẽ phục vụ cho khách hàng bọn tôi chứ.
nhị, nếu không tôi sẽ khiếu nại với quản lý cúa mấy người!”
Nghe Vương Tiếu Đề lảm nhảm không ngừng.
Trần Hạo cũng cạn lời.
Nhưng nghĩ lại thì cô ta nói cũng có lý, bây giờ mình chỉ là một bồi bàn thôi.
Lúc này, anh cầm khăn giấy đưa cho cô ta “Tôi không cần, giày tôi bẩn rồi, cậu lau giày cho tôi!”
‘Vương Tiểu Đề kiêu ngạo như một con khổng tước.
“Nghe thấy chưa hả? Tiểu Đề của bọn tôi bảo cậu lau giày đấy, hừ hừ, ban đầu còn tưởng Trần Hạo mà Tiểu Đề nói là một anh chàng vừa cao vừa đẹp trai, giờ thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567402/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.