“Câu Trần, hiểu lầm, hiếu lầm thôi mà!”
Lý Kiến Sơn sốt ruột đến mức sắp khóc rồi.
“Hiểu lầm chuyện gì? Tôi sảp không sống nổi ở đất Kim Lăng này rồi, để tôi nghỉ học nhanh đi!”
Trần Hạo lại muốn ký.
“Cậu Trần, tôi sai rồi, tôi sai thật rồi.
Thật ra chuyện này chỉ cần xử phạt cậu là có thể giải quyết, tại tôi nghe người khác nói nên mới khuyên cậu thôi học!”
Nếu để hiệu trưởng biết ông ta dám đuổi học cậu Trần của Kim Lăng, vậy thì ông ta chết chắc.
Không cần biết ông ta đã làm gị, chí với việc ông ta đuổi học cậu Trần thôi đã đủ để ông ta chết hàng nghìn lần rồi “Được thôi, vậy thầy nói thử xem tiếp theo phải làm thế nào đây? Mạnh Thái Như để sinh viên của minh làm như vậy trước mặt mọi người, làm tốn thương nghiêm trọng đến lòng tự trọng cúa người khác!”
Trần Hạo không biết mình đã thay đối tự khi nào.
Anh không muốn mọi chuyện vấn giống như trước kia nữa, cứ ngại ngùng rồi yếu đuối Bây giờ Trần Hạo nghĩ gì nói đó.
“Cậu yên tâm đi cậu Trần, ti nhất định sẽ xứ lý công bảng chuyện này!”
“Hơn nữa, dùng danh nghĩa của Binh Phàm, quyên góp nắm trăm nghìn cho.
bạn Hách Lan Lan.
Tôi sẽ đưa tiền cho thầy sau, cám ơn!”
“Câu khách sáo quá”
Lý Kiến Sơn cười ha ha.
Lúc này Trần Hạo mới gật đầu.
Anh đứng lên, rời đi Bên ngoài cửa.
“Ây da, Trần Hạo đã bị đuổi học rồi, ăn cơm cúa trường suốt ba nãm, vậy mà kết quả lại không được tốt nghiệp, ha ha..”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567375/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.