Chương trước
Chương sau
Cậu Hoàng tên là Hoàng Vĩnh Hào, là con trai của một ông lớn ở Tô Châu.
Cũng là người đứng đầu trong nhóm các cậu ấm ở tỉnh Giang Nam.
Là thần tượng được không biết bao nhiêu cô gái ưu ái, hầu như tất cả các nữ sinh đều nghĩ rằng, nếu một ngày nào đó, họ có thể cỏ cuộc gặp gỡ tình cờ hoàn háo với cậu Hoàng thì tốt biết bao.
Lỡ như cậu Hoàng thích vẻ đẹp của minh thi sao.
Mơ ước thì ngon nghẻ mà hiện thực thì ngặt nghèo, sự tồn tại của người như Hoàng Vĩnh Hào, làm sao có thể để những người bình thường nói muốn gặp là được gặp? “Grừ!”
Một tiếng gầm vang dội.
Du thuyền xa hoa cập bờ.
Boong tàu từ từ mở ra, Hoàng Vĩnh Hào bên trái ôm ấp cô này bên phải choàng tay cô kia, chậm rãi bước xuống.
Dáng người này, vừa không cao lại chẳng đẹp trai, thậm chí còn hơi béo.
Nhưng tất cá các cỏ gái xinh đẹp lại gào lên, đẹp quá đi đẹp trai quá đi! Tô Mi đứng bên này, thét to nhất Mong rẳng tiếng thét của mình có thể thu hút sự chủ ý của cậu Hoàng, cho dù chí là một cái liếc mắt thôi cũng được.
Ánh mắt cúa Ngô Cường thì vừa hâm mộ vừa ghen tị Nếu lúc nào đó, mình cũng được như vậy là cũng đủ rồi.
Cho dù không thể trở thành người như cậu Hoàng nhưng có thể giống như.
Bạch Tiểu Phi, trở thành bạn của vị đại gia thần thánh như cậu Hoàng đây, ra vào tự do, cũng là chuyện nở mày nở mặt.
Ngô Cường chỉ là đại diện của một nhóm nam sinh, thật ra tất cả các chàng trai đều nghĩ như vậy.
Hoàng Vĩnh Hào tiện tay kéo chiếc kinh râm Amarni của mình xuống, chiếc kính mát hàng trăm nghìn nhân dân tệ lại bị ném lên bờ cát như rác.
‘Sau đó, anh ta đi vẽ phía Lý Tuyết Nặc.
Bởi vì anh ta phát hiện, hôm nay Lý Tuyết Nặc cực kỳ gợi cảm, cực kỳ xinh đẹp.
“Tuyết Nặc, hôm nay em xinh quát”
Hoàng Vĩnh Hào mim cười Đôi mát gần như nheo thành một đường thẳng.
Nhưng vấn làm các cô gái xinh đẹp sùng bái! Anh Hào, hôm nay anh cũng đẹp trai lắm!”
Lý Tuyết Nặc vén tóc mình, lấy lại hình tượng yểu điệu thục nữ.
Sở đĩ hôm nay cô ta ăn mặc táo bạo như vậy, chỉ có một mục đích duy nhất, đó là thu hút sự chú ý cúa Hoàng Vĩnh Hạo thêm lần nữa.
Dù sao bây giờ mọi người đã là sinh viên năm ba, sắp phải đi thực tập rồi.
Trong ba nắm qua ở trường, Hoàng Vĩnh Hào theo đuổi mình nhưng sau khi thực tập thì khỏ mà báo đám rằng mọi thứ sẽ không thay đổi.
Cho nên Lý Tuyết Nặc quyết định mình phải xác định quan hệ với Hoàng Vĩnh Hào.
Người phụ nữ thông minh là thế, biết khi nào nên thu, khi nào nên thả.
“Ha ha, Tuyết Nặc, nào! Đến bên cạnh anh đi, hôm nay anh sẽ mang mọi người đi gấp một vị khách quý quan trọng!”
“Há? Khách quý quan trọng?”
Lý Tuyết Nặc hơi ngạc nhiên, cô ta và Hoàng Vĩnh Hào đã mập mờ suốt ba.
năm, từ trước đến nay chưa bao giờ nghe chính miệng anh ta nói ra hai chữ.
khách quỷ, Trong mắt Hoàng Vĩnh Hào, có khách quý sao? Hoàng Vĩnh Hào gật đầu, đồng thời cũng nhìn về phía cậu ấm cô chiêu đang vậy xem: “Mọi người, hôm nay làm phiền mọi người đến đây, ngoại trừ tôi muốn làm bạn với mọi người thì còn muốn mượn ngày vui này, giới thiệu một người bạn quan trọng cho mọi người lâm quen!”
*Có thể mọi người đều biết, nấm đó nhà họ Hoàng chúng tôi đã lập nghiệp ở Tỏ Châu thế nào, là vì chị kết nghĩa của tôi đã giúp đỡ, mà bảy giờ, em ruột của chị kết nghĩa, cũng là anh kết nghĩa của tôi, cậu Trần đến rồi!”
Hoàng Vĩnh Hào hăng hái.
Hôm nay, anh ta muốn đạt được hiệu quả thể này để dành tặng một sự bất ngờ.
nhất cho anh kết nghĩa của mình, và cũng là cậu Trần! Như vậy, đây sẽ là lá chắn vững chãi nhất đế nhà họ Hoàng tiến xa hơn trong tương lai.
“Cái gì cái gì? Câu Trần? Lai lịch thế nào ấy? Sao dạo này tỏi cũng nghe ba tôi nhắc nhiều đến hai chữ này vậy!”
“Ha ha, cậu Trần mà không biết hả? Vậy biết phố thương mại Kim Lăng không? Đó là sản nghiệp trên danh nghĩa của cậu Trần, không phải sản nghiệp của gia tộc người ta, chí là sán nghiệp trên danh nghĩa của cậu Trần thôi, hiểu không?”
ˆPhụt? Toàn bộ phố thương mại là cúa cậu Trần đấy há? Đệch đệch đệch!”
Tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên, nếu như thế thi, nhà giàu số một như ba của cậu Hoàng chỉ mới sánh bằng sản nghiệp cúa riêng cậu Trần thôi à? “Anh Ngô Cường, cậu Trần tải giỏi vậy hả anh?”
Tô Mi cũng ngạc nhiên.
“Anh chỉ nghe thấp thoáng rắng cậu Trần rất tài giỏi, hơn nữa em nghĩ đi, nhờ.
chị cúa cậu Trần mà nhà họ Hoàng mới phất lên được, em nghĩ gì về điều này!”
Ngô Cường khoanh tay, nghiêm túc giải thích cho mọi người.
“Wow wowl Hôm nay được gấp cậu Trần há? Tô Mi vui vẻ nháy cẳng lên.
Hoàng Vĩnh Hào nhìn Bạch Tiểu Phi, cười hỏi: “Anh Tiểu Phi, cậu Trần đâu anh?”
Lúc trước, Hoàng Vĩnh Hào sẽ gọi Bạch Tiểu Phi là Tiểu Phi nhưng bây giờ không còn thế nữa, căn cứ theo những thông tin mà anh ta có được, Bạch Tiểu Phi khá thân với cậu Trần, quen nhau sớm hơn anh ta nhiều Cho nên bây giờ từ Tiểu Phi tháng cấp lên thành anh Tiểu Phi.
Nhưng dù xưng hô thế nào thì thực lực giữa Bạch Tiểu Phi và Hoàng Vĩnh Hào vẫn chênh lệch rất lớn rồi nhưng có thể không ở đây, trưa nay cậu Trần ra ngoài rề Bạch Tiếu Phi cũng đang tìm kiếm khắp nơi.
“Vĩnh Hào, chỉ bắng chúng ta cũng đi tìm cậu Trần đi, dù sao cậu ấy cao quý.
như vậy mà, sao lại để người ta tìm mình được?”
Lý Tuyết Nặc lay lay cánh tay Hoàng Vĩnh Hào, nói.
Bây giờ mặt Lý Tuyết Nặc cũng đỏ bừng, vốn đĩ cho rằng Hoàng Vĩnh Hào đã là trời, nhưng không ngờ, núi cao còn có núi cao hơn! Hơn nữa cậu Trần này đã đến rồi.
Cö ta thật sự rất muốn được gặp.
Dù sao bây giờ cô ta vẫn chưa xác định quan hệ với Hoàng Vĩnh Hào, lỡ như.
cậu Trần thích mình thì sao? Lỡ thế thì sao? Dù sao chuyện tinh cảm mà, ai nói trước được! “Đúng đó cậu Hoàng, tôi cũng thấy chúng ta nên tự đi tìm cậu Trần trước!”
Cũng có rất nhiều cậu ấm cô chiêu chủ động nói, giống như mình rất hiểu lễ nghĩa.
“Ö, đúng là tôi đã quên chuyện này!”
Giờ phút này, sảc mặt Hoàng Vĩnh Hào thay đổi Anh ta nghĩ thế này, chắc chẩn cậu Trần sẽ đến Golden Sandy Beach, sau đó anh ta sẽ xuất hiện, lễ phép mời cậu Trần, chắc chắn cậu Trần sẽ rất vui.
Nhưng hoàn toàn không ngờ rằng cậu Trần không ở Golden Sandy Beach.
Nếu như vậy thì sẽ hoàn toàn ngược lại, mình đợi anh kết nghĩa đến tìm mình, là chuyện không hay lắm! “Nói đúng đó, chúng ta đi mời anh kết nghĩa của tôi, không cần quá nhiều người đâu!”
Hoàng Vĩnh Hào nói “Cậu Hoàng cậu Hoàng, đưa chúng tớ theo được không?”
Lúc này, những cô gái đang ngồi trên vai, trên lưng, trên mông còn có trên đùi Trần Hạo nhao nhao hét lên.
“Cậu Hoàng, ban nãy chúng tớ đang đánh một thẳng hèn, bây giờ, đưa chúng tớ.
đi gặp câu Trần được không?”
Những cô gái xinh đẹp sắp rớt nước mắt, vì quá kích động.
“Được, vậy đưa các cậu theo! Anh Tiểu Phi, Tuyết Nặc, chúng ta đi, đi tìm anh kết nghĩa của tôi thôi Hoàng Vĩnh Hào nói.
“Không cần phải tìm!”
Mà lúc này, Trần Hạo ngẩng đầu lên, phun ngụm cát trong miệng ra, nồi.
Mông của các cô gái này rời đi, Trần Hạo mới cỏ thể hít thở.
“Tôi luôn ở đây mà!”
Trần Hạo nâm dưới đất, nói một cách khổ sớ.
“Cái gì?”
Mọi người kinh hãi, rõ ràng là sợ hãi trước những lời của Trần Hạo.
Mà Bạch Tiểu Phi nhìn cảnh tượng trước mặt, đặc biệt là sau khi thấy người đã bị các nữ sinh vây lại đánh đấm là ai Tóc gần như thẳng đứng: “Cậu Trần! Thì ra cậu ở đây!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.