*Tôi không có mang quà”
Trần Hạo bất giác cười khổ.
‘Vốn dĩ anh muốn mua một món quả nhưng Tô Đồng Hân không cho, nói hai người tặng một món là được rồi, đương nhiên là cô ẩy mua quà rồi! “Thế nên Trần Hạo cứ đến tay không như vậy.
Chỉ là tham gia một bữa tiệc mừng thọ, khiến bà cụ vui là được rồi, đầu ngờ, Tô Dĩnh này lại cố ý kiểm chuyện với mình! *Cái gì? Không mang theo quả? Còn tưởng bạn trai Đồng Hân sẽ mang một món quà giá trị tới nữa chứ”
“Chẳng phái nói bạn trai Đồng Hân là cậu ấm nhà giàu sao? Theo lý mà nói thì chắc phải rất hiểu chuyện mới đúng chứ, lần đầu vào nhà mà lại không mang theo quà cáp gì hết?”
*Haiz, đúng là kém quả nhiều so với bạn trai Lý Kiến Nam của Tô Dĩnh!”
Rất nhiều họ hàng đứng bên cạnh xì xâm.
Giọng không nhỏ, tất cả mọi người có mặt đều có thể nghe.
Thế nên ngay lập tức, sắc mặt của bà cụ không được tốt lầm.
Bà không phái kiểu người thích quả cáp nhưng người già mà, xem trọng nhất là mặt mũi.
Vi thể thái độ của bà với Trần Hạo cũng không thân mật như với Lý Kiến Nam.
Chí nói chả có gì rồi báo Trần Hạo ngồi xuống.
Rồi lại thản nhiên hỏi: “Trần Hạo ả, nghe nói gia cảnh cháu không tệ, nhà làm gì thế cháu?”
“À dạ, ngành nào cũng có nhúng tay chút ạI”
“Trần Hạo điềm nhiên trả lời Tuy Trần Hạo nói thật nhưng ánh mắt cúa bà cụ và tất cả mọi người đều có phần không tôn trọng.
Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567345/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.