‘Sảng sớm hôm sau.
Vị là thứ bảy nên bọn Dương Huy ngủ đến là say sưa.
Trần Hạo cũng không quấy rầy bọn họ mà tự minh đi đến căn tin phía tây.
Tô Đồng Hân đã ở đó đợi từ sớm.
Hơn nữa đã mua sẵn hai phần điểm tâm sáng.
‘Cơm chiên trứng và chân giò hun khỏi.
“Tớ đã mua cơm cho cậu rồi, nhanh ăn đii”
Tô Đồng Hân cười nói Trần Hạo cũng không khách sáo, vừa ăn vừa hỏi: “Đồng Hân, cậu tìm tớ có chuyện gi không?”
Tô Đồng Hãn hỏm nay ăn mặc rất đẹp, đôi chân trắng ngần lộ ra, khiến người khác vừa nhìn đã rung động nhẹ.
Khiến cho tâm trí Trần Hạo cũng có chút nhiễu loạn.
“HÌ hì, hôm nay là mừng thọ bà nội tớ.
Tớ phải về chúc thọ!”
Tô Đồng Hân chớp mắt: ‘Cậu biết quan hệ giữa tớ và Tô Dĩnh rồi, cậu cũng đừng nói tớ nhỏ nhen.
Thật ra tớ không thích so đo với người khác, nhất là cái kiểu so đo vô vị kia.
Nhưng cậu không biết đâu, tớ và Tô Dĩnh thì khác.
Haizz, chúng tớ vừa chào đời đã bắt đầu so sánh.
Cải gì cũng so sánh, so tên ai hay hơn, so học hành, so trang phục, so ai được khen nhiều hơn!”
“Không biết có phái sự so đo này là bẩm sinh hay không, nhưng tớ không muốn thua Tô Dĩnh!”
không biết nói vậy cậu có hiểu được không?”
Tô Đồng Hân chủ môi.
Trần Hạo cái hiểu cái không: “Tớ cũng không hiểu lâm!”
Thật sự là khó hiểu, chắc có lẽ là do hoàn cảnh từ nhỏ đã không giống nhau, tư.
tưởng Trần Hạo được tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567341/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.