Chương trước
Chương sau
“Trang Cường, sao các cháu quen nhau thế? Chao ôi, nhìn xem những đồ cháu mang đến này, mau ngồi đi!”
Mẹ của Tô Đồng Hân tên là Vương Tuệ Mẫn.
Là phó tổng giám đốc của công ty.
Cũng là một nhân vật có tiếng trên thương trường.
Đương nhiên bà ta hiểu rất rõ thực lực của nhà Trang Cường, tuy mấy hôm trước bị truyền ra tin anh ta nhân phẩm bại hoại, làm chuyện đê tiện, nhưng người trẻ tuổi mà, ai không có lúc phạm sai lầm đầu! Huống hồ, gia đình của Trang Cường bây giờ đã lấn đến chiếm lĩnh địa bàn trên phố thương mại Kim Lãng r Thực lực tầng lên rất nhanh.
Nếu lần này công ty có thể có được một khoản đầu tư tử phía gia định Trang ‘Cường, vậy nguy cơ tài chính của công ty không phải đã được giải quyết rồi sao? Nghe câu hỏi của Vương Tuệ Mẫn, Trang Cường lạnh lùng liếc nhìn Trần Hạo: *Quen chứ, đương nhiên cháu quen cậu ta rồi! Cậu ta là người nổi tiếng ở trường đại học của Đồng Hãn mài”
Nghĩ đến mấy lần xấu hổ của mình đều bị tên Trần Hạo này nhìn thấy, đột nhiên Trang Cường thấy hận nghiển răng.
Anh ta lạnh nhạt nói một câu, sau đó ngồi xuống chiếc sofa ở chính giữa phòng.
Đương nhiên là Vương Dương đã từng nghe nhâc đến Trang Cường, hần cười tủm tÌm gật đầu, ‘Còn Giang Vi Vi cũng mỉm người nhã nhãn với Trang Cường, hỉ vọng mình có thế thu hút sự chú ý của anh ta.
Dù sao thì, anh ta có làm nhiều chuyện quá quät hơn nữa thĩ cũng là một cậu ấm nhà giàu nổi danh của Kim Lăng.
‘Chẳng qua, ánh mắt của Trang Cường từ đầu chí cuối chỉ tập trung trên người Tô Đồng Hân.
Từ sau khi xảy ra chuyện đó, Trang Cường và Triệu Nhất Phàm coi như đã hoàn.
toàn cất đứt quan hệ rồi.
Thần bị cảnh sát bắt Nhưng mà, quan hệ của cha anh ta ở trên thương trường rất rộng.
‘Vừa vặn, công ty của cha Tô Đồng Hân và công ty của cha anh ta có qua lại về lợi ích kinh tể.
Bản thân anh ta cũng từng thử hẹn Tô Đồng Hân ãn tối để bồi đập tình cám, nhưng đều bị Tô Đồng Hân thẳng thừng từ chối.
Tô Đồng Hân trong mắt Trang.
‘Cường hoàn toàn là một nữ thần lạnh lùng, Cô luôn không thèm để mắt đển anh ta.
Nhưng tình thế hiện giờ đã khác rồi, vừa nghe tin nhà họ Tô gặp rắc rối, Trang.
Cương đã nổi lên âm mưu.
Dù không giúp được thì vờ làm người tốt cũng chẳng thừa.
*Bác trai bác gái, chuyện là vầy, ba cháu biết chuyện của công ty nhà bác nên sai cháu đến thăm hỏi gia đình, lát nữa cháu sẽ gọi điện lại cho ba cháu, để eháu bàn với ba xem có thể giúp được gì cho nhà mình không.
Hơn nữa có các.
bạn của Đồng Hân hôm nay đến đây đều là những người có khả năng, mọi người cũng chung sức chung lòng, cùng nghĩ cách giái quyết, không chừng có thể giúp gia định vượt qua cơn khốn khó này!”
Trang Cường cười cười nói.
“Đúng đó, con xem Trang Cường hiểu lòng người biết bao, ở đây xem như cô ‘Vương xin nhờ các cháu, mọi người ai có năng lực có thể giúp nhà cô chú móc.
nối một chút có được không!”
‘Vương Tuệ Mẫn cảng nhìn Trang Cường càng thấy vữa lòng.
‘Còn mấy việc xấu Trang Cường lâm kia đã bị bà ta lờ đi, giờ phút này bả ta chỉ ‘cö một suy nghĩ, Trang Cường là con rể cúa mình thị tốt biết mấy! Nghe xong những lời này, bọn người Vương Dương đều gật đầu tán thành.
*Cậu Trang nói rất đúng! Tuy rằng chúng tôi không so được với cậu Trang, nhưng có thể giúp bao nhiều thì giúp bấy nhiều vậy, dũ sao công ty nhà Đồng Hân cũng có sẵn rrền tảng tốt, chỉ là vấn đề quay vòng vốn gặp khó khăn mà thôi!”
“Đúng đó! Mẹ tôi có một người bạn làm phó tổng giám đốc ngân hàng, không chừng có thể qua đó mượn một ít tiền!”
Mọi người tức thì nhao nhao tranh luận, ai có tiền giúp tiền, ai có mối quan hệ thì gấp rút nhờ vả.
‘Vương Tuệ Mẫn nhìn thấy cảnh này, trong lòng vui như nở hoa, Bà ta hiếu rõ mẩy người bạn học của Đồng Hản, không một ai có thân phận đơn gián cả, đều là những người có năng lực.
Có điều… ****** Khi Vương Tuệ Mân nhìn về phía thẳng nhóc tên Trần Hạo kia Chỉ thấy anh tay cầm di động đứng một góc làm bộ bận bịu tìm tôi, ra vẻ vắt óc.
tính toán gì cơ chứ! ‘Vương Tuệ Mẫn thấy ghét kinh khủng.
Từ lúc nào Đồng Hân lại quen loại người như thế này? Hơn nữa cậu này lại có ÿ với con gái mình, chuyện này thật là còn kinh khủng, hơn cả phim kinh dị! “Trần Hạo này, hôm nay chảu không có tiết học sao? Cô rất cảm ơn cháu đã đến đây thăm Đồng Hãn, nhưng cũng không thể để lỡ việc học của cháu được, nếu bận cháu cứ về đi học đi nhé…”
Vương Tuệ Mẫn cảm thấy cậu Trang hình như không tra tên Trần Hạo này.
Lập tức có ý đuổi khéo đi chỗ khác.
Trần Hạo vừa tìm được số điện thoại của Lý Chấn Quốc, nghe được lời này thật cảm thấy có một chút bất ngờ.
Nhưng ngắm lại cũng là điều dễ hiểu, người ta ngại bản thân đứng đây tốn chỗ, hơn nữa cũng thấy được, người ta đứng về phía của Trang Cường.
Trần Hạo không khỏi phiền lòng.
Bản thân trước kia có thể đã làm vài việc không hay ho, nhưng việc tên Trang.
Cường kia làm càng quá đáng mà, nhưng chỉ vị Trang Cường là cậu ấm nhà danh giá, n, bởi vậy việc xấu anh ta làm mọi người đều có thể xem.
như không xảy ra.
Nhưng bản thân anh thì không được, người ta nhìn đến mình cũng đã thấy ghê tởm!.
Tại sao chứ? Bởi vì trong mắt họ Trang Cường có tiền có quyền, anh thì vừa bần vừa nghèo chứ sao.
“Buồn cười, anh ta còn cầm điện thoại bận này bận nọ, người không biết còn.
tưởng rằng anh ta quan hệ rộng lầm đấy!”
Tô Kì ở một bên lạnh lùng châm chọc.
“Đúng vậy đấy, lẽ nào cậu ta định đem tiền trúng số lấy ra giúp, ước chừng còn chẳng đú một phần ngàn!”
*Tên đầu đường xó chợ nào vậy, chưa nhìn thấy bao giờ!”
Nghe từng lời cười nhạo vang lên bên tai, Trần Hạo thật muổn một hơi nói ra hết thân phận thật sự của bản thân, sau đó lật bài luôn.
Nhưng Trần Hạo chẳng mấy chốc đã tỉnh táo lại.
Nếu như vậy, thân phận của mình sẽ hoàn toàn phơi bày ra ngoài.
Nếu bây giờ nói hết tất cả ra, hiển nhiên sẽ không thể giống như trước đây yên ng đi học, mà chỉ cỏ thể rời đi Ít nhất ông giả anh sẽ không yên tâm để anh một minh đến trường đi học, Cuộc sống hoàn toàn sẽ bị xáo trộn.
Cuộc sống như vậy, không phải là thứ Trần Hạo mong muốn.
Anh chỉ muốn lặng lẽ trau đồi bản thân, không thiếu tiền là được rồi.
Trần Hạo thở đài nói: “Dạ, hình như cháu còn có tiết, xin phép mọi người về trước”
Trần Hạo đứng dậy đi ra phía ngoài cửa.
“Trần Hạo”
Tö Đồng Hãn đuổi theo phía sau.
Trong lòng cô lúc này rối ren trăm bề, đặc biệt là vừa rồi khi nghe chuyện xưa.
của Trần Hạo, chính cô cũng tỏ ra coi thường cậu ấy.
‘Cô rất hối hận.
Đúng, tại sao bản thân lại không đứng ở góc độ của Trần Hạo mà suy nghĩ, nếu không vì quá túng quản, ai lại muốn làm vậy cơ chứ? Hơn nữa, khoảng thời gian này Trần Hạo đối xứ với mình tốt ra sao? Vừa mới nghe nói mình gặp chuyện không may, cậu ẩy lập tức mua quà đến thăm hỏi mình.

Tô Đồng Hân cảm thấy đã trách nhầm Trần Hạo.
“Trần Hạo, cậu giận tớ sao, vừa rồi những người đó nói xấu cậu như vậy mà tớ lại không giúp được cậu vài lời”
Tô Đồng Hân cần môi.
*Tớ không giận cậu, tớ chỉ muốn biết, có phải cậu cũng nghĩ tớ là kiểu người đó giống bọn họ, cám thấy tớ là một ké vì tiền mà không có liêm sỉ không?”
Trần Hạo cười nhìn Tô Đồng Hân.
“Mới rồi có một chút, nhưng bảy giờ tớ không có nghĩ vây, Trần Hạo, tóm lại, chúng ta là bạn tốt của nhau!”
Tô Đồng Hân tiến đến đối diện Trần Hạo.
“Được!”
Trần Hạo không nói thêm gì nữa, sau khi gật đầu liền lập tức bước đi Bên ngoài khu nhà.
Trần Hạo thở một hơi thật dài, nói thật, vừa tồi anh có chút ít tổn thương, Tö ‘Đồng Hãn cũng nghĩ anh giống như lời người khác.
Nhưng hiện giờ, trong lòng Trần Hạo có phần rối bời, tóm lại là đủ vị chua cay mặn đẳng.
Nhưng anh vẫn rút điện thoại khỏi túi, nhấc máy gọi cho Lý Chấn Quốc một cuộc điện thoại.
“Cậu Trần, cậu có chuyện gÏ cần tối giải quyết sao?”
“Anh Chẩn Quổc, có chút chuyện căn nhờ anh giúp, em nghe đâu công ty trách.
m hữu hạn khoa học công nghệ Phi Dương gặp chút khó khăn về kinh tế, không biết em có thể bỏ ít vốn đầu tư vào đó không?”
“Đầu tư?”
Lý Chấn Quốc trước tiên là sửng sốt, sau đó thì võ cùng mừng rõ: “Tất nhiên có thể, chú tịch Trần còn ước gì cậu có thể làm vậy, không thành vấn đề, một chút vấn đề cũng không có! Tôi lập tức đi xử lí thủ tục giúp cậu!”
“Ùm, không cần dùng danh nghĩa cá nhân đầu, cứ dùng tên cúa tập đoàn thương mại Kim Lãng nha anh Chẩn Quốc!”
Trần Hạo nói thêm.
“Được được, trong vòng một giờ đồng hồ, tôi sẽ lo liệu ổn thỏa chuyện này!”
Lý Chấn Quốc vui vẻ nói.
Cậu Trần coi như đã tiến bộ một bước dài rồi.
Thân bị cảnh sát bất Cúp máy.
Trần Hạo chuẩn bị quay về trường học, cuộc thí sát hạch cấp bằng B2 sắp tổ chức, anh muốn đi luyện tập một chút.
‘Vừa đặt chân đến trường học, Dương Huy đã gọi điện tới.
“Ha ha ha, lão Trần ơi, tin tốt, có tin võ cùng tốt đây!”
Dương Huy cười to nói.
*Ö? Chuyện gì vậy?”
Trần Hạo bị thái độ hơi quá của ký túc xá trưởng dọa sợ luôn rồi.
“Là Dương Hạ, Dương Hạ với Lục Thần đánh nhau rồi, cảnh sát cũng đến đây để bắt Lục Thần luôn rồi, tóm lại là tình cánh vô cùng nhộn nhịp! Bọn tôi chuẩn.
bị sang bên kí túc xá nữ hít tí drama đây!”
Dương Hạ đánh nhau với Lục Thần? Đến cảnh sát cũng tới rồi? Trần Hạo cả đầu dấu ba chẩm, hai người đánh nhau thôi cũng có thể đánh đến lớn chuyên như vậy? Đi xem Nghĩ không ra, sau khi cúp điện thoại, Trần Hạo cũng đi về phía kí túc xá nữ hồng chuyện!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.