Một lúc sau bác hai gái mới nở một nụ cười gượng gạo: “Kiệt Tử, cháu vừa nói gì vậy, bác không nghe rõ!”
“Cháu nói là, bác muốn vay tiền cho anh họ kinh doanh, cháu không đồng ý!”, Tần Kiệt lặp lại từng chữ.
Lời này của anh khiến mọi người trong phòng khách chết lặng.
Không ai ngờ tới anh chẳng chút nể mặt mà cứ thẳng thừng từ chối như vậy.
“Kiệt Tử, con nói chuyện với bác hai gái như vậy à?”, bố Tần vội vàng lên tiếng.
“Bố, bố đừng ngắt lời hãy nghe con nói hết đã!”, Tần Kiệt nhìn chằm chằm bác hai gái nói: “Bác hôm nay tới đây, nếu như là để thăm hỏi nhà cháu vậy thì vô cùng hoan nghênh nhưng nếu là muốn vay tiền, vậy thì thật ngại quá, không có đâu!”
“Cháu...”, nét mặt bác hai gái bỗng nhiên thay đổi: “Bác nói này Kiệt Tử, bác dù sao cũng là trưởng bối, cháu đây là tỏ thái độ gì?”
Tần Kiệt chỉ vào bà ta: “Bác hai gái, tôi gọi bác một tiếng bác là vì bác Hai và bố tôi là anh em ruột thịt. Nếu như không có tầng quan hệ này, thì bác là cái thá gì? Còn thực sự coi mình có tư cách đó sao. Tôi nói cho bác biết, đừng tưởng rằng tôi không biết các người muốn làm gì!”
“Miệng nói vì việc kinh doanh của anh họ muốn mở rộng quy mô, cần tiền để quay vòng vốn. Những lời này của bác có thể qua mắt được bố mẹ tôi, muốn lừa tôi ư? Không có cửa đâu!”
Nét mặt bác hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thanh-ty-phu/2419219/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.