Mận kéo con Duyên nhìn ba người nói một câu sau rời đi:
– Ba cô còn non lắm, làm cô đào bao lâu hóa ra chỉ có từng đó bản lĩnh. Muốn làm vợ cả vậy xem các cô có mấy cái tự tin, nếu không có thì thu cái đuôi chuột lại không có ngày mèo nó vờn cho cụt đuôi lúc nào không hay…..
Bóng lưng Mận khuất rần Vừng nắm cán chổi rít gào:
– Cô ta khinh người quá đáng.
– Khinh thôi chưa hết, cô ta nhục mạ chúng ta một đêm hầu mấy người….
– Tôi thề với bản thân cô ta khinh tôi một tôi trả mười….
Vừng hỏi đểu hai người kia:
– Thế hai cô tính làm gì đối với cô ta? Không nhìn mình có bao nhiêu sức nữa..?
– Thế cô nói chúng ta phải làm sao đây? Tôi thật sự không nhìn nổi cái vẻ mặt đắc ý của cô ta rồi.
Tuyên hậm hực hỏi, Gấm gật đầu theo , hai người cảm thấy mình bị Mận khinh thường quá mức.
Vừng mắt đầy bực tức nói:
– Ngày mai mùng một hai người không cần làm gì sai trái, qua tế cậu về đến nhà chúng ta dùng cách cũ nói cho cậu nghe, đàn ông mà, ai không quan trọng cái việc kia, cứ có nó đầu óc thông minh cũng mê muội. Để xem cô ta làm thế nào, loại gái còn trinh như cô ta không đáng cho chúng ta coi làm chị Cả. Ngọc cô ta giống chúng ta đều là cô đào hát không thông minh hơn được, cứ nhằm vào cô ta kéo xuống trước, để rồi xem Mận cô ta tính toán thế nào khi bên cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/359358/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.