Con Duyên bưng bát cháo lên đến gian buồng, gian nhỏ hơn gian của mợ nó một nửa.
Bước chân dừng lại, giọng nói chua ngoa ở trong vọng ra:
” Cậu làm sao vậy, hôm qua nói tốt nhân lúc không ai để ý thì dẫn em đi cửa chính mà hôm nay để bao nhiêu người nhìn em chen chúc qua cái lạch nhỏ, nói thật cái khúc tường người ta đập chẳng khác nào cái lỗ chó. Cậu không thấy bất công với em sao? Làm như này em cả đời thấp hơn cô ta cả cái đầu. Em mới là vợ cậu, còn vất vả mang tiếng chửa trước để đẻ con cho cậu. Giờ cậu chẳng thương mẹ con em gì cả.”
” Thôi không nóng giận ảnh hưởng cho con, em bụng đã hơn bảy tháng từ giờ đến lúc đẻ con có hai tháng, cố nhịn đẻ được con đích tôn thầy sẽ nhìn thuận hơn lúc đó tôi sẽ làm mọi cách cho em làm vợ cả nhập tên cùng con vào trong dòng họ.”
” Cậu nói thật không?”
” Thật, tôi đã lừa em chuyện gì chưa?”
” Nhưng cô ta thì sao? Em làm vợ cậu cô ta làm vợ cả em vợ lẽ sao được phép báo cáo dòng họ.”
” Em nếu nhập tất nhiên cô ta sẽ xuống làm lẽ.”
” Thật sao?”
” Thật, em yên tâm được chưa? Thôi ngồi ở đây tí tôi nói cô ta đem cho em cái gì ăn. Tôi chỉ làm được như vậy, em không phải làm cô ta phải hầu em như thế em tự hiểu ra địa vị trong lòng tôi.”
” Vâng, vậy cậu lên nhà đãi khách đi.”
” Ừ!”
Con Duyên nghe không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/359322/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.