Lúa gặt về xong phơi phóng khô đem cất vào chum, vụ mùa cấy lại tới rồi lại qua đi….
Chẳng mấy thời gian trôi đến tết trăng rằm.
Buổi sáng như mọi khi cả nhà ăn cơm sáng xong việc ai người nấy làm, cậu Hoàng, cậu Tân sẽ lên xưởng gạo làm việc, ông Tũn riêng đi huyện xem cửa hàng.
Hai bà không có việc gì làm thì đi cây đa đầu làng ngồi chơi cho hết ngày.
Mận hôm nay cô phụ Ngọc thêu thùa, bẵng đi buổi trưa đến, vụ mùa đã qua, cơm nước việc này con Tỵ, con Thủy, vú Lam nhận làm, cơm trưa đến mấy người ngồi ăn cơm trên bếp Tuyên mới ăn được hai ba miếng cô ta bịt miệng nôn khan.
” Ọe…ọe…..”
Mận mặt bất biến, Vân là người từng trải nhìn ra ngay cô ta có tin vui, mấy người Gấm mặt tái nhợt khó chịu ra mặt.
Mận thở dài trong tâm, cô nhướn mày nhìn con Thủy sai bảo:
– Thủy đi thầy lang trung thôn trên gọi ông ấy về bắt mạch cho em Tư xem thế nào.
– Vâng, con đi ngay!
Con Thủy đi khỏi, mọi người mỗi người một tâm tư ăn không vào nữa, Vân, cái Huệ lo lắng nhìn Mận.
Hai người nhìn cô vì họ sợ cô buồn, tục lệ vợ lẽ vào cửa sau, đẻ con cũng phải sau giờ Tuyên làm lẽ lại có con trước như này cả nhà họ phải đối mặt với con dâu cả, nhà thông gia, nhà tổ họ chất vấn.
Mận nhìn ra tâm tư hai người cô không muốn nhiều lời đúng hơn là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/2232799/chuong-52.html