Không khí trầm trầm, ông Tũn mặt banh ra cố nặn nụ cười gượng gạo, bà Quý sững sờ tại chỗ.
Cậu Hoàng đáy mắt khiếp đảm nhìn bố vợ.
Cậu lần đầu tiên biết bố vợ lại có tính cương nghị như vậy, rõ hôm 29 tết ông có nói cái gì, bề ngoài ai thấy đều nghĩ ông nhu nhược, ngoài việc biết buôn bán còn lại sợ vợ.
Cậu Hoàng nói nghĩ cái này chỉ đúng một nửa. Ông Tẫn có tiếng sợ vợ chỉ bề ngoài, ông cho vợ có tó quyền còn ông đâu sợ? Ông mà sợ có mà cái nhà nào có nề nếp như thế?
Ông mà sợ là hôm nay vợ ông đòi đi ông đã cho đi rồi còn đâu phải bản thân ông đi.
Ông Tẫn cười mỉa:
– Nhà ông thông gia từ khi có nhiều con dâu vui cửa vui nhà đáo để đấy.
Ba người ông Tũn mặt không hiểu chuyện gì, bà Quý sau đưa mắt nhìn ngoài sân mấy người Gấm đang xum xue bên cạnh Tuyên nói:
” Tuyên cô đi cho cẩn thận có chửa phải đi từ từ, nhà mình phú ông đâu phải nhà nghèo rau trộn cán ăn đâu mà vội vàng làm gì.”
” Ừ”
” Cô là may lắm đấy, bên gian còn chưa có tiếng tăm gì cô đã có chửa trước rồi.”
Bà Quý nghe được thì ở trong nhà ai không nghe được, cậu Hoàng tính mở miệng giải thích ai ngờ ông Tẫn nói trước:
– Vợ lẽ chửa trước mà huênh hoang quá! Chết tới cổ không biết sai…. Con rể đứa con này thầy cho con giữ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/2232787/chuong-55.html