Ngọc cùng Duyên giao lưu ánh mắt cười mà lòng hiểu rõ.
Cuộc sống không có sai lầm làm sao có tương lai?
Ngọc ngộ ra chân lý cuộc sống, ngộ ra bản tính con người, từ một người không hiểu thói đời giờ lại nhìn ra mọi mánh khóe trong ngôi nhà đầy toan tính này.
Mọi sự không nói trước điều gì, chẳng biết cái này là phúc hay họa chỉ mong cô ta không lầm được lạc lối trở thành vật ngáng chân của Mận.
Mặt khác Mận đi dạo trên con đường tấp nập, khi ở quê Mận xem ăn mặc đã coi như tư sắc giờ cô nhìn trên đường rất nhiều cô gái mặc váy áo màu sặc sỡ cô nhấp miệng nghĩ:
” Huyện thành khác thật, mình đúng ếch ngồi đáy giếng….”
Mận cảm thán lại quên cô ở vùng quê người con gái hay đàn bà đều lấy màu nâu làm chủ đạo. Váy áo của cô vẫn có màu sắc nhưng do cô tính trầm mới dùng màu nâu đấy thôi.
Nhìn lại mấy cô vợ lẽ của cậu Hoàng có ai dùng màu nâu như cô đâu???
Mận đi hết con đường quẹo vào ngã rẽ khác đi thẳng đến trước một cửa tiệm nhìn nó lại không bước vào.
Cửa tiệm này là nhà cô, lý do cô không đi vào lại chỉ mình cô biết. Hôm nay cô lên đây chờ cậu sắp xếp công việc cô chỉ tính đi dạo mà không phải tới cửa hàng nhà mình tính toán.
Quay người rời đi sau lưng ông Tẫn đi ra nhìn bóng lưng con gái thở dài, cậu Đủ vừa đến thấy ông nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/2232758/chuong-68.html