Cơm tối thời điểm cậu Tân ăn cơm trong sự vui sướng, cậu Hoàng ngồi im re mắt to trừng cậu Tân.
Mận thói quen tính tình của cậu ta rồi cô ngồi ăn yên tĩnh, chỉ tội cậu em trai út nhà Mận, mới trưởng thành, lần đầu đi xa, cũng lần đầu ngồi ăn cùng anh em nhà anh rể. Tình cảnh đặc sắc khiến thằng bé nhớ mãi không quên.
Tính ra thằng nhỏ biết em trai của anh rể quý thích chị gái nó, hai ba bữa lại nghe hai anh em nói mát nhau nó đến ôm bụng.
Trong đầu nhớ kỹ vở kịch này về nhà kể cho anh Đủ nó đang ở nhà chờ đợi đâu.
Chiến tranh diễn ra ba ngày cuối cùng cậu Hoàng chính thức tiễn đi thằng em trời đánh nhà mình.
Cậu đi rồi không quên gửi gắm lại cho anh trai hai câu:
” Anh trai, em buông chứ không thể nhìn anh bội bạc!”
” Cậu Phú buông nhưng còn người khác đấy giữ cho kỹ kẻo mất khi nào không hay!”
Cậu Hoàng tức giận dậm chân chỉ muốn túm cổ thằng em trai lắm miệng nhốt vào nhà đánh cho một trận mới tiêu nổi hỏa.
Cậu Hoàng thật đáng thương, vạ miệng có vài lần cuối cùng bị em trai ghi nhớ chỉ tưởng nhìn cậu cười cợt.
Làm chồng không được gần vợ, sỉ nhục của đàn ông là đây chứ đâu!
Nói vừa ý vợ cười, trái ý vợ cái nhìn không thèm liếc mắt, cậu nhận mình chính thức đi vào con đường cánh đàn ông hay chê cười đấy, cậu sợ vợ, sợ cô vợ ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/2232747/chuong-74.html