Kể từ ngày Mai gả cho cậu Quốc đến hôm nay đã vừa tròn một tháng rồi, người chồng danh chính ngôn thuận của Mai trong suốt những ngày cô gả đến lại thường không thấy mặt mũi đâu, đi biền biệt buôn bán cái gì đó mà cô không biết.
Sáng nay, Mai ra chợ mua được một cân khoai mật rất ngon, định bụng vào bếp luộc ăn lúc vẫn còn nóng thì đúng là chả còn gì bằng.
Mai tay xách cái túi vải đựng khoai, tay cầm bó hoa ly trắng toả mùi thơm nồng nàn bước vào bếp.
- Thế cậu Quốc vẫn còn chưa về nhà à? Lẽ ra cậu phải về từ hôm qua rồi chứ?
- Mợ Mai có biết không? Con Tủn ở nhà bên kia bảo tao là hôm qua nó đi lên tỉnh với cô Thương, nó gặp cậu Quốc đang đi cùng cô Cẩm Anh đấy.
- Nếu mà như thế thật thì tội, chúng mày nhỉ.
Mai đặt cái túi đánh phịch một tiếng xuống nền nhà, nhẹ nhàng nói với cái Hoa:
- Hoa vào lấy cho mợ cái bình ra đây, nhanh lên để lâu hoa ly nó mất thơm ra, hoa ly đẹp như này mà hỏng thì phí.
Mấy đứa người làm giật mình vội tản ra hết đứa nào làm việc của đứa đấy, cái Hương thì bảo với mợ cho nó đi ra ngoài tưới khóm Hồng trước nhà, lâu lắm ông trời không cho mưa xuống rồi, Mai cũng giả vờ không để ý gật gật đầu.
Chúng nó cứ tưởng Mai ngu lắm ấy, mà kể ra Mai cũng ngu thật, chẳng hiểu sao tự nhiên đâm đầu vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mai/2978418/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.