Mai dìu chồng về phòng, để cậu nằm xuống giường rồi nhẹ tay nhẹ chân đi pha cốc nước mật ong giải rượu. Mai làm việc cứ lén lút như đề phòng người ta thấy làm cậu Quốc bật cười, thật ra trước khi về quê cậu đã dặn dò Mai rồi. Không cần phải sợ sệt gì cả, lúc ở trên tỉnh thế nào thì về đây cô cứ như thế, không được để bản thân bị ấm ức hay khó chịu, bởi vì tất cả đã có cậu ở phía sau lo liệu. Ừ thì nghe xong Mai cũng bỏ ngoài tai vậy thôi, dù sao ở đây còn cụ Tổng với bà hai bà ba nữa mà, nên làm gì cũng nên kiêng trước dè sau. Mai chẳng sợ người ta mắng mình, cô chỉ sợ cậu bị người đời nói sau lưng thôi.
Gả vào nhà giàu mà, có cái tốt nhưng cũng đầy rẫy cái xấu. Tiền bạc chẳng bao giờ phải lo, nhưng tình cảm giữa con người với nhau mới khó đoán?
Cứ thế cho đến xế chiều, khi hoàng hôn nhuộm đỏ cả một góc trời phía tây thì người làm trong bếp bắt đầu nhóm lửa nấu cơm. Đêm nay là tất niên, ngày Mai là mùng 1 rồi, nhanh thật đấy, thoắt cái đã gần một năm kể từ ngày cô về làm dâu nhà cậu Quốc. Cái tết đầu tiên được nắm tay cùng cậu trải qua, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy trống đánh rộn ràng trong lòng rồi.
Khói bếp như tấm khăn voan trắng của nàng tiên trên trời, bay lên cao rồi tan như đám mây giữa đàng. Mai đứng trên hè đếm sơ sơ cũng có khoảng 10 người đang nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mai/2978391/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.