Và thế là cuộc đời Mai vẫn diễn ra một cách bình thường như ngày trước, chuyện xảy ra hôm đó sau đấy không ai nhắc lại, tất cả tồn tại giống như một giấc chiêm bao không có thật. Mai kể ra cũng vô tâm, ngoài lúc tỉnh dậy còn hỏi mẹ Hằng vài câu ra thì mấy ngày sau Mai vẫn là cô Mai vui vẻ xinh tươi ngày nào.
- Mày không định lấy chồng phỏng?
Cái Trúc vừa giặt quần áo ở dưới bậc cầu ao vừa nói với Mai ngồi bên cạnh.
- Chồng con cái gì? Đến người thương tao còn không có.
- Hôm nọ anh Hưng ảnh kể với tao chuyện mày với cậu Quốc đấy?
- Tao với cậu Quốc thì có gì mà kể?
Con Trúc nhìn Mai nghi ngờ, nó bĩu môi một cái:
- Mày định làm dâu nhà ông cụ Tổng hả? Nhà ổng ba bà mẹ chồng mày chịu được không?
- Thồi, chẳng dám đâu.
Cô Mai lắc đầu liên tục. Người trong làng hay nói với nhau, bây giờ nhìn ba bà vợ ông cụ hoà thuận thế thôi, chứ ngày xưa cụ cũng chết lên chết xuống vì cái sự ghen tuông của mấy mụ đàn bà nhà cụ. Bà cả ghen với bà hai, bà hai ngấm ngầm hãm hại bà ba, ngày nào cũng cãi nhau ỏm tỏi. Từ lúc cụ xây cho mỗi bà một căn nhà to tướng rồi cho ra ở riêng thì cũng bớt cãi cọ hơn rồi, không cứ thế mãi thì cụ cũng sớm ngày xuống lỗ.
Đấy, nhà giàu lắm tài nhưng cũng nhiều tật. Mấy bà chỉ ưa ông vì ông giàu, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mai/2978318/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.