Nhìn chữ viết xiêu vẹo trên giấy trắng, Dận khẳng định trán mình nhất định nổi không ít gân xanh. 
“Ngươi ngay cả cầm bút cũng không biết sao?” 
Dận nhìn Mộ Quân Duệ một tay nắm ngang cây bút lông loại tốt, tư thế còn không bằng con nít đi học, cực kì khó coi! Tuy đã lĩnh hội qua điểm “khác người” của Mộ Quân Duệ, nhưng Dận vẫn cảm thấy sớm muộn gì mình cũng bị hắn bức điên. 
“Ta chưa viết bằng bút lông bao giờ, ngươi đưa ta cây bút lông gà xem sao” 
Từ nhỏ đến lớn đều xài bút máy, chưa từng chạm qua bút lông, tới nơi này Mộ Quân Duệ muốn viết cái gì đều nhờ Ngọc Diệp viết dùm. Bây giờ Dận lại bắt hắn viết, hắn làm sao mà viết được? Có điều nếu là bút lông gà thì có thể thử xem. 
Dận bất đắc dĩ nhìn Mộ Quân Duệ, hắn lại vểnh chân, xoè hai tay ra, vẻ mặt “vô tội”. 
“Mà thôi, giờ bắt ngươi học thì gấp quá, tránh ra”. Dận cầm bút lông, rất có bài bản mà viết. Hiện tại trong triều đã không còn địch thủ, Thái tử đã sớm bị Mộ Quân Duệ dùng phép khích tướng mà thăng thiên trong lúc đánh trận với Cô quốc. Kế mượn đao giết người luôn là sự lựa chọn chính xác. 
“Chậc, chữ cũng đẹp như người vậy” 
Mộ Quân Duệ nằm bên cạnh, tươi cười nhìn dáng vẻ chuyên tâm viết chữ của Dận. Có ai đó đã từng nói nam nhân trong lúc chuyên tâm là quyến rũ nhất. Dận dùng bút quét quét mấy phát là hoàn thành xong thánh chỉ. 
“Ý ngươi là chữ của ngươi cũng giống ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-khuynh-cuong-kieu/1333187/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.