“Điều đầu tiên chúng ta cần làm chính là khống chế tài sản và vũ khí của Ô Phương quốc, chỉ cần có binh mã tất cả đều có thể giải quyết” 
“Mấy chiếc hộp quan trọng ta đã tìm đủ, mấy chiếc còn lại cũng đã bảo bọn Hoá Nam đi thám thính trước, chỉ cần tìm được hết những mảnh lụa vàng, lấy được lệnh bài, sẽ nhanh chóng hiệu lệnh được thiên hạ thôi. Thế nhưng ta nghĩ Vân Tiêu…” 
“Vân Tiêu? Gọi thân mật vậy làm gì, nếu bắt được hắn ta sẽ không tha, không thể không rút gân lột da!” 
Vừa nghĩ đến tên kia có ý đồ và hành động bất chính với người yêu của mình thì Mộ Quân Duệ hận không thể đem hắn băm thành trăm mảnh cho chó ăn. 
“Ngay cả tập trung một chút cũng không được sao?” 
Dận xoa huyệt thái dương có chút đau, không biết có phải vì mang thai ảnh hưởng hay không mà chỉ cần làm việc nhiều sẽ cảm thấy mệt mỏi rã rời, tâm trạng cũng vì thế mà trở nên nóng nảy. Nghe nói nữ nhân mang thai đa số đều dễ bực bội, hoá ra nam nhân cũng vậy. 
Mộ Quân Duệ âm thầm ghi hận trong lòng, đến gần cọ lên vai Dận. 
“Hay là tạm thời ngưng ở đây đi, nghỉ ngơi một chút, khoẻ rồi bàn tiếp” 
“Không sao, chỉ cần ngươi đừng cho ta thêm phiền là được” 
Thấy Dận miễn cưỡng, Mộ Quân Duệ thì thầm vào tai Dận. “Em bé sẽ khóc đó” 
“Hừ!” 
Dận hung hăng trừng Mộ Quân Duệ, buông bản đồ xuống, cất bước rời khỏi phòng. 
Chậc chậc, vội vã như vậy làm gì? Không muốn để người ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-khuynh-cuong-kieu/1333185/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.