“Tây Kiêu, nói đi, không sao, ta muốn nghe” 
Đoàn người an toàn về đến Ô Phương quốc đã hơn nửa tháng, dọc đường vui đùa ầm ĩ, Mộ Quân Duệ vẫn luôn quấn quýt bên cạnh Dận. Có mấy lần Mộ Quân Duệ muốn leo lên giường Dận đều bị một cước đạp ra ngoài. 
Thân thể Dận dường như thật sự biến hoá, ví dụ như thắt lưng phình ra, phiền não cũng kéo đến. 
Chẳng lẽ có cái kia thật? Vẫn nên xác nhận một chút mới tốt. Thế là Dận gọi Tây Kiêu – thuộc hạ có y thuật tương đối tốt tới. Người của mình cũng tiện hơn, dù hơi mất mặt. 
“Vâng” 
Nam tử đứng đối diện Dận mặc y phục xám, dù không có bệnh nhưng khuôn mặt lại tái nhợt. 
“Vương gia quả thật mang thai, nhiều năm như vậy ta lần đầu tiên thấy. Nếu như không lầm thì đã gần ba tháng, nếu là phụ nữ thì thân hình đã biến hoá rất lớn, có điều nam tử hơi khác. Với bộ dạng Vương gia hiện tại, nếu không quan sát tỉ mỉ sẽ không nhìn ra” 
Dận lấy tay che trán, cúi thấp đầu, quả nhiên là thuộc hạ của mình, cho dù đối mặt với bất kì tình huống gì cũng bình tĩnh như vậy! 
“A, chuyện này tạm thời đừng nói với ai khác” 
“Vâng” 
Mái tóc dài của Tây Kiêu che đi nét mặt không nhịn được cười của hắn, nếu bị Vương gia phát hiện thì không hay rồi! 
“Lui xuống đi” 
“Vâng” 
Cạch một tiếng, ngẩng đầu nhìn căn phòng chỉ còn lại chính mình, Dận xoa xoa huyệt thái dương. 
“Chết tiệt!” 
Bây giờ đã xác định được người kia chắc chắn là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-khuynh-cuong-kieu/1333182/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.