“Ngươi đến làm gì?” 
Dận đang đọc sách, lại nghe cửa “cạch” một tiếng mở ra. 
Dận nhìn Cẩm Tú mặt lạnh bước đến, bèn đặt quyển sách trên tay xuống. Hắn luôn không thích bị người quấy rầy, dẫu dưới tình huống bị giam lỏng như bây giờ cũng vẫn không đổi. 
Cẩm Tú không nói gì, dùng ánh mắt phức tạp nhìn Dận, rồi lướt qua bàn. 
“Đem đồ để đây” 
“Vâng” 
Mấy người tì nữ khom người đi đến, cúi đầu cẩn thận để mấy thứ trong tay xuống. Đó là sách vở bút viết, cùng với một xấp tấu chương đặc biệt nổi bật. 
“Đem mấy thứ này để đây làm gì?” 
“Làm gì? A, Vương gia nghĩ xem ai sẽ có quyền xử lý quốc gia đại sự đây? Vương gia thông minh như vậy, trong lòng tự hiểu rồi, cần gì hỏi ta” 
“Cẩm Tú, ngươi làm sao vậy?” 
Giọng điệu như vậy khiến Dận thấy hôm nay Cẩm Tú hơi lạ lạ. 
“Ta! Ta…” 
Cẩm Tú muốn nói gì đó rồi lại nuốt xuống, xua tay bảo những người khác lui ra. Nàng đóng cửa lại, đưa lưng về phía Dận, lúc này mới tiếp tục nói. “Sư huynh còn nhớ lời dặn của sư phụ sao? Hắn muốn chúng ta cố hết sức tìm ra Tân đế, đồng thời không tiếc hết thảy mà phụ tá, đúng không?” 
“Sao đột nhiên lại nói chuyện này?” 
“Về đặc trưng của Tân đế, mỗi nước đều giữ một chiếc hộp, trong đó có miêu tả về Tân đế. Sư huynh nhiều năm như vậy chắc cũng lấy được không ít tin tức, lần trước nguỵ trang đến Ô Phương quốc lấy tin trong hộp, lần này càng hao tổn tâm trí tự mình mạo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-khuynh-cuong-kieu/1333179/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.