Nam Khiếu Hoàn từng nghĩ, hôn, chỉ đơn giản là môi chạm môi.
Nhớ rõ lúc ấy còn nhỏ, có một nha hoàn hầu hạ bên người mẫu thân. Không quá xinh đẹp, nhưng khi cười lại thấy rõ hai lúm đồng tiền ở hai bên má. Đôi mắt to tròn, luôn tràn đầy thiện ý cùng nhiệt tình.
Mỗi ngày y đến thỉnh an mẫu thân, mẫu thân luôn không nói nhiều hơn hai câu, nhưng nha hoàn kia, sau khi dìu mẫu thân quay về phòng ngủ, luôn trộm chạy đến chỗ y, nói cho y biết phu nhân hôm nay nói những chuyện gì, phân phó mệnh lệnh gì, ăn sáng món gì…
Nói đến cũng buồn cười, y chỉ có thể thông qua một nha hoàn, mới có thể biết được những sự tình đơn giản mà những hài tử khác luôn được biết dễ dàng.
Nha hoàn lớn hơn y hai tuổi, tên là Thanh Vân, năm ấy bị một đường ca của y nhìn trúng, liền hướng mẫu thân thỉnh cầu, nói là muốn lấy nàng làm thiếp. Nàng không muốn, nhưng không thể cãi lời mẫu thân. Vì thế khi y gặp nàng, nữ hài luôn luôn tươi cười, lại đang trốn ở một góc trong rừng cây khóc thút thít.
Nếu là trước kia, gặp loại tình huống này, y chỉ biết xoay người rời đi. Nhưng nhìn bóng dáng đang khóc của nàng, lại làm cho y thật lâu không thể ly khai. Cho dù biết bất lực, y vẫn bước tới.
Biết rõ thay đổi không được cái gì, thế nhưng… muốn an ủi để nàng đừng khóc đến thương tâm như thế.
Y vốn trầm mặc ít lời, không khéo miệng, kết quả chỉ nói quanh co được hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-han-trong/1506126/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.