Nơi rừng núi hoang vắng, cộng thêm mưa to, Nam Khiếu Hoàn ở trong sơn cốc tìm nửa ngày, cũng chỉ phát hiện một ít thỏ hoang, bắt lấy mấy con, vốn định lại đi tới suối nước bắt thêm vài con cá, nhưng nghĩ tới người kia đang một mình trong sơn động, liền từ bỏ, xoay người quay trở về.
Ánh lửa chiếu sáng trong sơn động, người kia im lặng ngồi, nhìn lửa xuất thần. Khi hắn nghe thấy tiếng động, quay đầu lại, trong đôi con ngươi u hắc kia bao hàm đều là tịch liêu cùng mê võng.
Nam Khiếu Hoàn thoáng giật mình, nhưng không đợi y nhìn thêm nữa, Vu Diệp đã cười yếu ớt mở miệng, cực nhanh khôi phục biểu tình như hằng ngày, nhìn không ra điểm gì khác thường.
“Đã trở lại?”
“… Vâng “
Thanh âm đáp lời vẫn bằng phẳng như ngày thường, nhưng nếu đặt ở thời điểm mấy tháng trước, sẽ là hoàn toàn không thể tưởng tượng được. Trong lòng hiện lên suy nghĩ như thế, Nam Khiếu Hoàn ngồi xuống một chỗ cách Vu Diệp không quá xa, lấy ra dao nhỏ từ bên hông, bắt đầu xử lý bốn con thỏ hoang đã không còn động đậy.
Lấy máu, lột da, mổ bụng… Động tác của Nam Khiếu Hoàn thập phần thành thạo, thoáng chốc, thịt thỏ đã được xử lý vô cùng sạch sẽ.
Lại mang ra cửa động dùng nước mưa rửa sạch thêm một lần, sau đó dùng cành cây bén nhọn xỏ xuyên qua, đặt lên giá đỡ trên đống lửa, cuối cùng lại từ bên hông lấy ra một túi nhỏ đựng muối ăn được gói kĩ càng, lần lượt rải muối lên bốn con thỏ.
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-han-trong/1506108/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.