Đêm khuya, tiếng côn trùng kêu vang lọt vào tai, mở mắt, sao trời như nước chiếu rọi vào.
Chăn mỏng phủ ở trên người, nhưng người nằm bên cạnh trước khi ngủ đã biến mất.
Nam Khiếu Hoàn khẽ chớp mắt, nằm ở trên giường, cảm giác được toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, hơi cúi đầu liếc mắt nhìn một cái, phát hiện ngay cả áo lót trên người, cũng là áo mới.
Bảy ngày một lần, mỗi một lần, người nọ đều đuổi hết hạ nhân, tự mình cầm bố khăn thay y tẩy trừ, sau đó sẽ cẩn thận bôi thuốc.
Nhớ tới khuôn mặt như ngọc luôn mang ý cười nhàn nhạt cùng với vô hạn nhu tình trong đôi mắt kia, một góc nhỏ nơi thâm tâm Nam Khiếu Hoàn bất giác rung động.
Đêm hôm đó, khi Nam Khiếu Hoàn tiến vào muốn bẩm báo sự tình với người nọ, chỉ mới đi vài bước, đã phát hiện có gì đó không đúng.
Trong phòng hương khí lượn lờ, hương vị lại quá mức quỷ dị, nhưng người nọ lại giống như không hề phát hiện, trước sau như một vẫn lãnh đạm hờ hững, hỏi han vài câu tin tức về Sóc Phong, liền tiếp tục vẽ tranh.
Y đứng ở bên cạnh, cúi đầu đợi lệnh.
Sự tình phát sinh rất đột ngột, một khắc trước đó hết thảy còn bình thường, nhưng một khắc sau, người nọ đã đau đớn rên ra tiếng, trên dung nhan vốn tinh xảo lạnh lùng hiện lên đỏ ửng, hai mắt mê mang.
Y tiến lên phía trước một bước, cũng chính bởi một bước này, đã dẫn tới mọi sự việc sau này.
Bút vẽ lông sói thượng đẳng rơi xuống đất, vẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-han-trong/1506099/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.