Thủ đô của Đại Dận Quốc – chính là Huyền Chu, còn có tên gọi khác là Huyền Kinh, từ xưa đến nay, đây chính là nơi yên liễu phồn hoa, hòa nhã phú quý, nó tọa lạc cạnh bờ sông Hoằng Vân chảy ngang lãnh thổ, là vùng sông nước dày đặc, gạo thịt sung túc, vô cùng giàu có và đông đúc. Dòng chảy của sông Hoằng Vân ở trong thành uốn lượn nhiều ngõ ngách, chi chít như sao trên trời, rộng mở ở ngã tư đường, cây cối cao lớn xếp hàng theo thứ tự, tường thành to lớn tráng lệ đem thành Huyền Chu chia thành hai khu, ngoại thành chính là khu trung tâm thương nghiệp, thương nhân trên khắp thiên hạ đều tụ tập về đây, rộn ràng nhốn nháo, ồn ào tươi đẹp, hết sức phồn hoa.
Mộ Hàn Trọng từ nhỏ đã rời kinh thành, bởi vậy, Huyền Chu trong trí nhớ của hắn, đối với Vu Diệp mà nói, tựa như những ký ức rất xa xôi. Thẳng đến hôm nay, tận mắt thấy lại từng ngã tư đường, từng tòa nhà, từng góc phố… Mới sâu sắc cảm thấy rung động.
Thời điểm vừa mới tiến vào ngoại thành Huyền Chu, đoàn người ngoại trừ Hàn Hồng thương thế chưa lành phải ngồi lại trong xe ngựa, những người còn lại đều vứt ngựa vứt xe, dưới ánh nắng lúc sáng sớm, chậm chạp di chuyển trong dòng người chật chội của đô thành.
Nội tâm ẩn chứa nhiều sầu lo mấy ngày liền của Khanh Nhan tựa hồ cũng bị cảnh tượng náo nhiệt trong thành xua tan, đôi mắt đẹp dưới mày liễu bất giác hàm chứa ý cười nhìn người đi đường bên cạnh, Ỷ Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-han-trong/1506095/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.