Dùng xong cơm trưa, Vu Diệp tiếp nhận thứ gì đó Khiếu Hoàn lấy ra từ trong vạt áo, trầm ngâm một lúc lâu.
Xúc cảm lạnh lẽo, sau giờ Ngọ, mùa Đông ở đây cơ hồ có thể lạnh đến đáy lòng.
Hắn hơi nhíu mày, ngẩng đầu, nói với người vẫn luôn đứng ở một bên:
“Đây là ‘Thiên Tiên Đan’ được ca tụng giải được bách độc sao? Một lọ nho nhỏ như vậy…”
Vu Diệp ở trong một thân thể không thuộc về hắn, sống trong một thời đại xa lạ, đã trôi qua một khoảng thời gian thực dài, đối với loại thuốc tiên được ghi chép trong các tiểu thuyết võ hiệp kia, sự ngạc nhiên lúc ban đầu đã dần nhạt đi, thế nhưng bản tính tò mò trời sinh vẫn không thay đổi.
Thứ đựng trong bình sứ màu xanh trước mắt, chính là báu vật vô giá của Ngự Kiếm sơn trang, vang danh giang hồ suốt bao thế hệ qua.
Ngày đó, nhìn nam tử luôn luôn kiên nghị nằm ở trên giường suy yếu mở miệng, nhìn thân thể vốn khỏe mạnh trong trí nhớ biến thành thân thể gầy yếu tái nhợt trước mắt, nhìn máu tươi theo khóe miệng nam tử chảy ra, hắn đau đến gần như không thể hô hấp. Đó là Tam ca hắn kính trọng nhất, là Thuấn Ngọc Vương anh minh thần võ của đại Dận Quốc, hắn không thể tưởng tượng chỉ một khoảng thời gian không gặp mặt, người nọ đã biến thành bộ dạng như thế.
Sau khi hắn tỉnh táo lại, dùng đủ loại phương pháp bức hoàng đế đại Dận Quốc mở miệng giải thích từ đầu đến cuối, hắn liền lệnh cấp dưới tiến hành tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-han-trong/1506077/chuong-14-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.