Thế Phong sau khi giải quyết xong công việc liền đến thăm Thanh Yến, anh trước là tới gặp thầy Lệ để hỏi về tình hình của cô, sau đó mới đến phòng thăm cô. Bước vào trong phòng, nhìn thấy cô đang mặt ủ mày chao nhìn anh, anh nhíu khẽ mày, liền hỏi cô.
– Không ngủ để lấy lại sức, ngồi đó thẩn thờ cái gì?
Thanh Yến rầu rĩ nhìn cậu Hai, cô lí nhí đáp.
– Em ngủ cả ngày hôm nay rồi, ngủ nhiều cũng không khiến cho mấy cái nốt đỏ này biến mất đâu.
– Sợ nốt đỏ lan lên mặt à?
– Dạ…
Biết Thanh Yến đang rầu rĩ chuyện này, Thế Phong liền an ủi cô.
– Chẳng phải thầy Lệ cho cô thuốc thoa trên mặt rồi sao, đã thoa chưa?
– Thoa rồi, chuẩn bị thoa tiếp.
Thế Phong đi tới gần bên giường của Thanh Yến, anh khẽ giọng, hỏi.
– Thuốc đâu? Đưa đây tôi thoa giúp.
Nghe cậu Hai nói muốn thoa thuốc giúp cho cô, Thanh Yến tất nhiên là không từ chối. Cô là thích ở gần bên cậu Hai, cũng muốn tranh thủ cùng người đàn ông này bồi đắp tình cảm. Thời cơ này hiếm hoi lắm mới có, cô mà không tận dụng thì cô đúng là kẻ ngốc.
Ngồi ngay ngắn đưa mặt cho cậu Hai thoa thuốc, da tay cậu Hai khá là mềm, không chai sạn, xoa xoa lên mặt cô rất thích. Vừa hưởng thụ vừa vui vẻ trong lòng, Ba Yến lúc này hỏi.
– Cậu Hai, em nghe nói là ngày mai bà Ba với mọi người sẽ về ạ?
Thế Phong nhìn gương mặt sắc sảo của cô, anh thầm khen ngợi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-hai-ky-bi-truyen/2638666/chuong-20.html