Mỗi giây mỗi phút trôi qua lúc này, Thế Phong có cảm tưởng như anh đang ngồi trên đống lửa vậy. Vành mắt anh nóng rực lên, hai tay siết chặt thành nắm đấm. Biết cô gái nhỏ đang phải chịu đựng đau đớn khó chịu vô vàn nhưng anh lại không thể nào tiến tới bên cạnh cô mà giúp đỡ cho cô được…
Anh rõ ràng là nhìn thấy đôi chân Thanh Yến đang run lên, mỗi bước chân cô bước đi đều như phải trải qua nỗi đau đớn cùng cực. Thế nhưng trên mặt cô vẫn luôn giữ biểu cảm hân hoan và tôn nghiêm của một cô gái dâng hương cần có…
Mẹ nó! Chó c-h-ế-t thật! Anh thật sự muốn g-i-ế-t người!
Cảm nhận được sát khí nặng nề từ người cậu Hai toả ra, chú Mẩn phải liên tục khuyên ngăn cậu Hai không cho cậu bước lên làm hỏng nghi lễ. Biết là cô Ba đang có gì chuyện gì đó không ổn, nhưng rõ ràng là cô Ba cũng đang cố gắng hết sức để có thể hoàn thành chu toàn nghi lễ. Nếu bây giờ cậu Hai tiến lên đó rồi đưa cô Ba đi, vậy thì khác nào cậu Hai đang phá hỏng hết mọi công sức và sự cố gắng của cô Ba trong suốt quãng thời gian vừa rồi.
Bây giờ tuyệt đối không thể lên đó đưa cô Ba đi được, cậu Hai phải giữ sáng suốt, chỉ còn một chút nữa là xong. Đưa cô Ba đi vào lúc này chỉ có hại chứ không có lợi, có khi còn làm hỏng luôn cả tương lai của cậu Hai và cô Ba sau này…
Cố gắng nuốt xuống sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-hai-ky-bi-truyen/2638654/chuong-26.html